Sau khi Thiết Trụ ngã xuống đất mê mang nhìn về phía Phật Tịch, nó nhận được chỉ thị của nàng, chớp mắt, lớn tiếng sủa: "Gâu gâu gâu... Con hổ bên ngoài xông tới cho ta, có tiểu đệ muốn bắt nạt cẩu ca của ngươi."
Chưa đợi hai người có bất kỳ hành động nào, cửa vang lên tiếng "Ầm" bị phá tan, sau đó một con quái vật khổng lồ nhanh chóng chạy vào, tiện thể đụng ngã bàn xuống đất.
Chờ sau khi lão hổ chạy đến vị trí thích hợp, Thiết Trụ mới lên tiếng: "Gâu gâu... Được rồi, ngồi xuống."
Minh Thiên nhìn Thiết Trụ ở bên trái, lại nhìn lão hổ phía bên phải, cuối cùng nhìn Phật Tịch vênh váo tự đắc ở trước mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nữ nhân này lại dám chơi xấu."
Phật Tịch giơ tay tỏ vẻ mình rất bất đắc dĩ, cười điên cuồng: "Ta chơi xấu gì chứ, thầy bói nói ta chỉ có một cái mạng, ta không thể trân trọng sao?"
Nàng nói xong vỗ tay mấy lần, chỉ nghe thấy trên mái hiên vang lên tiếng gạch va chạm, sau đó là tiếng người nhảy xuống.
Linh Tiêu và Linh Phong đi vào phòng trong, Tòng Tâm theo sát phía sau, mấy người khom người cung kính hành lễ.
"Vương phi..."
Minh Thiên nhìn mấy người xông vào, y đã biết mình bị nữ nhân này lừa gạt, từ đầu đến cuối y đều bị nữ nhân này dắt mũi, giận dữ nói: "Vẫn còn át chủ bài, đúng là không biết xấu hổ."
Tòng Tâm dời ghế đến cho Phật Tịch, Phật Tịch vừa định ngồi xuống bỗng nhiên nghe thấy Minh Thiên mắng mình, nàng hừ lạnh ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/4639752/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.