Phật Tịch nghe vậy chột dạ sờ mũi: "Không có gì, chỉ tùy tiện xuyên qua mà thôi."
Bắc Minh Thần nhìn hành động nhỏ của Phật Tịch đã biết chân tướng không đơn giản như Phật Tịch nói.
Phật Tịch chịu đựng ánh mắt nhìn chăm chú của Bắc Minh Thần, đưa tay cầm bát canh, sau đó cúi đầu uống từng muỗng, cố gắng không để cho tâm lý của mình d.a.o động.
Bắc Minh Thần bật cười, đưa tay xoa đầu Phật Tịch, dịu dàng nói: "Yên tâm, ta sẽ không ép nàng nói, chờ khi nàng muốn hãy nói với ta."
Phật Tịch vừa bưng bát uống một hớp canh lớn, nghe lời này phồng má quay đầu nhìn lại.
Bắc Minh Thần bật cười, nhìn thấy Phật Tịch phồng má, trợn mắt cảm thấy tâm trạng vui vẻ, quỷ thần xui khiến đưa tay bóp mặt của nàng.
Phật Tịch muốn nuốt hết bát canh kia, ai ngờ Bắc Minh Thần lại bóp mặt mình, nàng không nhịn được phun ra ngoài, mình còn bị sặc đến mức ho khan.
Bắc Minh Thần nhanh mắt lách qua bên cạnh, thấy Phật Tịch bị sặc nhanh chóng vuốt lưng nàng, tỏ vẻ ghét bỏ nói: "Người lớn như vậy mà uống canh còn bị sặc."
Câu nói này lướt qua bên tai bên tai, dừng một giây trong đầu nàng. Sau đó, nàng hung hăng trừng mắt nhìn Bắc Minh Thần, trong miệng còn ho khan.
[Đây không phải lời ta từng nói sao?]
Bắc Minh Thần đặt tay lên môi ho khẽ, giờ phút này hắn hơi chột dạ.
"Đỡ hơn chút nào chưa? Ta đi rót cốc nước cho nàng."
Hắn nói xong vội rụt tay lại, nhanh chóng rót chén nước lấy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849269/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.