Bắc Minh Thần vẫn chăm chú nhìn Phật Tịch, nhìn nàng cười ngây ngốc, lại nghe tiếng lòng của nàng, trong lòng rất hài lòng.
Một đoàn người nhanh chóng đi đến tẩm điện của Thái hậu, thái giám và thị vệ canh cửa quỳ xuống hành lễ.
"Nô tài bái kiến Hoàng thượng!"
"Bái kiến Thần Vương điện hạ, bái kiến Thần Vương phi!”
Hoàng thượng bước tới, thái độ lạnh lùng: "Mở cửa ra."
"Vâng." Thái giám vội từ dưới đất bò dậy, chạy chậm mấy bước mở cửa tẩm điện.
Phật Tịch vươn cổ nhìn vào bên trong.
Bắc Minh Thần nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nâng bước đi theo phía sau Hoàng thượng.
"Mẫu hậu, người thấy trong người đỡ hơn chút nào chưa?"
Phật Tịch vừa vào phòng cùng Bắc Minh Thần đã nghe thấy Hoàng thượng lên tiếng hỏi, bọn họ liếc mắt nhìn qua.
[Não bị úng nước à? Chẳng phải thái y vừa mới nói sức khỏe Thái hậu ngày càng yếu rồi à?]
Phật Tịch đi vào, đập vào mắt là hình ảnh Thái hậu yếu ớt nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, giờ phút này đang khép hờ mắt dường như đang ngủ say.
Hoàng đế bước thêm hai bước, hạ giọng: "Mẫu hậu, nhi thần tới thăm người."
Lông mi của Thái hậu khẽ run lên, song vẫn chưa mở mắt, chỉ khe thở dài một hơi.
Phật Tịch liếc nhìn Bắc Minh Thần, chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày.
Bắc Minh Thần cảm nhận được ánh mắt của nàng, thả lỏng mày, sắc mặt ôn hòa nắm tay Phật Tịch đi đến bên giường, sau đó quỳ xuống hành lễ: "Tôn nhi dẫn theo tôn tức thỉnh an hoàng tổ mẫu."
Phật Tịch thấy quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849240/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.