Bắc Minh Thần vừa bất đắc dĩ lại vui mừng, nắm c.h.ặ.t t.a.y Phật Tịch, khẽ thì thầm: "Tịch Nhi..."
Phật Tịch hoàn hồn nhìn qua, cười tươi với hắn.
Bắc Minh Thần liền đỡ Phật Tịch dậy, khom người xoa xoa đầu gối cho nàng, sau đó nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, quay sang nhìn Thái hậu đang nửa ngồi trên giường.
"Hoàng tổ mẫu, đây là Phật Tịch, nàng là vương phi của tôn nhi. Người còn nhớ nàng không?"
Phật Tịch mỉm cười, dịu dàng nói:
"Phật Tịch bái kiến Hoàng tổ mẫu, nguyện hoàng tổ mẫu sống lâu trăm tuổi."
Thái hậu khẽ gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn Phật Tịch. Bà đã từng gặp nàng hai lần, giờ nhìn lại trông nàng rạng rỡ và tự tin hơn trước rất nhiều.
Ánh mắt bà lại nhìn bàn tay hai người đang nắm chặt, rồi ngẩng đầu nhìn Bắc Minh Thần, thấy gương mặt hắn tràn đầy dịu dàng, ánh mắt yêu thương nghiêng đầu nhìn nàng.
Thần Nhi động lòng rồi, nhưng Phật Tịch là Hoàng thượng ban cho Thần Nhi, nàng ấy thật lòng với Thần Nhi không? "Phật Tịch, tên hay lắm, con gả cho Thần Nhi được hai năm rồi, chắc cũng biết phu thê đồng lòng. Ai gia mong con là người trong sạch, xứng đáng với chữ Phật này.
Phật Tịch hơi nhướng mày.
[Thái hậu có ý gì?]
[Xem thường ta sao?]
Đương nhiên Bắc Minh Thần biết Thái hậu đang lo lắng điều gì, hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Phật Tịch, kiên định nói: "Tôn nhi biết rõ lòng Tịch Nhi, hoàng tổ mẫu không cần lo lắng, vẫn nên chú ý sức khỏe của mình hơn."
Thái hậu khẽ cười, giọng trêu ghẹo: "Được được, ai gia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849241/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.