Thừa tướng phu nhân nghiến răng nghiến lợi cười cười, nhải con, miệng lưỡi sắc bén lắm.
Bà ta vốn không định nhiều lời với Phật Tịch nữa, nhưng nghĩ đến con gái mình giờ vẫn còn đang nằm bẹp dí trên giường. Nếu không phải người ta nể mặt Uyển Nhi là thiên kim Thừa tướng mà nương tay thì có lẽ Uyển Nhi đã phải đi dạo Quỷ Môn quan một vòng rồi.
Bà ta nghĩ vậy, ánh mắt lộ vẻ u oán, chuyện này đều do Phật Tịch. Lúc không có nàng ta, Thần vương điện hạ vô cùng ưu ái Uyển Nhi.
Chuyện này cũng do bà ta chủ quan, nếu khi đó gả Uyển Nhi cho Thần vương, vậy bây giờ trong nước An Chuẩn còn ai dám xem thường Uyển Nhi nữa.
Bà ta kìm nén sự khó chịu trong lòng, mỉm cười: "Haiz, nam nhân ấy mà, có mấy ai không trăng hoa. Ai mà không ăn trong nồi nhìn trong chén. Đa phần mọi người ở đây đã thành thân rồi, mọi người nói có đúng không nào?"
Đám người nghe vậy chợt cười lên, bầu không khí trở nên ồn ào, nhưng không một ai nói hôm qua phu quân nhà mình lại sủng hạnh một nha hoàn, ngày nào phu quân của mình cũng di dạo thanh lâu, phu quân mình say rượu làm một tỳ nữ có thai.
Phật Tịch nở nụ cười nhạt, ăn trong nồi nhìn trong chén, vậy xin lỗi. Thần vương phủ không có chén, nếu như Bắc Minh Thần dám làm như thế thì nàng sẽ dùng nồi ụp hắn.
Các phu nhân ngồi ở dưới vẫn đang rôm rả mắng phu quân nhà mình, Phật Tịch và Lâm vương phi nhìn nhau sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849205/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.