Lâm vương phi vốn có thể giữ nụ cười, nhưng nghe thấy Ninh vương phi nhắc chuyện con, sắc mặt trở nên cứng đờ, cố không để cho mình tức giận. Nàng ấy nghiến răng, ung dung nói: "Vương gia nạp thiếp là chuyện rất bình thường, hôm nay Ninh vương phi trấn an ta như vậy, chờ khi Ninh vương nạp thiếp, chắc chắn bổn vương phi sẽ trấn an Ninh vương phi. Đúng rồi, nghe nói Ninh vương điện hạ lại sủng hạnh thêm một tỳ nữ?"
Ninh vương phi nghe vậy, cả người cứng đờ, hai tay siết chặt khăn tay hơn, gượng gạo nặn ra một nụ cười khó coi, giọng nói cũng không khí thế như ban nãy.
"Chúng ta không phải người ngoài, Lâm vương phi tỷ tỷ cần gì khách sáo với ta."
Phật Tịch ngồi bên cạnh, lặng lẽ nhìn hai người kia đấu võ mồm, trong lòng thầm nhớ kỹ.
Đây chính là cung đấu sao? Đúng là rất hung ác, chuyên đ.â.m vào chỗ đau của người ta, học được rồi, học được rồi.
Lâm vương phi nở nụ cười qua loa, cuối cùng hai người không nhắc đến chuyện vương gia nạp thiếp nữa.
Những người khác ngồi bên dưới chợt im bặt, mấy người có địa vị cao cãi nhau, tôm tép như bọn họ nên trốn đi
người có địa vị còn cãi nhau như sấm như chớp, bọn họ thân phận tôm tép, tốt nhất là làm con rùa rụt cổ cho an toàn.
Bầu không khí trở nên lúng tung, đang lúc Lâm vương phi định lên tiếng cho mọi người lui xuống, một tỳ nữ đến báo: "Vương phi, Thừa tướng phu nhân cầu kiến."
Lâm vương phi gật đầu: "Truyền vào đi..."
"Vâng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849204/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.