Phật Tịch nghiêng đầu liếc mắt nhìn quanh một vòng, lại rụt vào lòng Bắc Minh Thần, kiên quyết từ chối: "Không nghĩ gì cả."
Bắc Minh Thần bật cười, ôm nàng bước về phía đình nghỉ.
Phật Tịch giãy giụa mấy cái, đưa tay vỗ một cái lên đầu Bắc Minh Thần, hung dữ nói: "Trời rét căm căm thế này, ngài ở bên ngoài muốn bị đông cứng thành cá ướp muối à?"
Bắc Minh Thần đen mặt, cúi đầu nhìn Phật Tịch, lại đánh hắn nữa, hay lắm. Hắn cất giọng ẩn nhẫn: "Sao nàng biết là lạnh? Bây giờ ta cảm thấy rất nóng."
Phật Tịch nghẹn lời, không biết nên phản bác thế nào.
Nàng lại nhìn Bắc Minh Thần, dường như ánh mắt hắn thay đổi.
Phật Tịch thấy vậy co rụt cổ lại, trong lòng hơi hoảng sợ.
[Bắc Minh Thần sẽ không cho ta không được ra khỏi phòng trong mấy ngày nữa chứ?]
Nàng nghĩ đến đây ho khan hai tiếng: "Ừm… Bắc Minh Thần, ngài thả ta xuống trước, chó nhà ta đang bắt chuột, ta đi dạy dỗ nó một chút.”
Bắc Minh Thần hứng thú gật đầu: "Ta thấy nàng là đang xen vào chuyện bao đồng.”
Phật Tịch thấy hắn không có ý muốn buông tha, đành bất lực, chống tay lên n.g.ự.c hắn, ánh mắt có vẻ cầu khẩn: "Bắc Minh Thần, chúng ta về phòng được không?”
Bắc Minh Thần nhìn gương mặt xinh đẹp của Phật Tịch, chợt nhớ đến dáng vẻ nàng khi cầu xin hắn, nhớ đến thân thể mềm mại áp sát vào người hắn. Hắn nhanh chóng đổi hướng đi vào trong phòng, đặt Phật Tịch trên giường, tay vỗ mặt Phật Tịch, nhìn vào mắt nàng.
Phật Tịch chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849188/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.