Bắc Minh Thần cười cười, đưa tay vuốt đầu Phật Tịch, giọng nói dịu dàng: "Mắt thấy thế nào, chân tướng ra sao, bổn vương chỉ tin lời vương phi thôi."
Nói đến đây, ánh mắt hắn lạnh lùng đảo qua, giọng nói lạnh lẽo: "Tên của Phật Tịch cũng để cho ngươi gọi à."
Cả người Ninh Nhàn Uyển lạnh lẽo, thân thể không khống chế được run lên, trái tim đập thật nhanh. Trong giây phút đó, đáy lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng.
Nàng ta híp mắt, đưa tay che tim, lùi lại hai bước, vẻ mặt bi thương biểu lộ cho chuyện lòng đã chết. Bờ môi nàng ta run lên, vô cùng đau xót hỏi: "Vương gia, trước kia ngài đối xử với Uyển Nhi không phải như thế, sao bây giờ lại thay đổi rồi?"
Phật Tịch tức giận ngước mắt nhìn Bắc Minh Thần, tay đặt bên hông hắn nhéo một cái.
[Mẹ nó, đều là ngươi rải hoa đào.]
[Cặn bã nam, trêu chọc nữ nhân khắp nơi.]
[Tốt nhất hôm nay ngươi hãy giải quyết cho ta, không thì ta sẽ để cho hai ngươi làm một đôi uyên ương bỏ mạng.]
Ninh Nhàn Uyển thấy thế, tiếp tục cố gắng châm ngòi: "Vương gia, Uyển Nhi không có ác ý. Nếu như Thần vương phi tỷ tỷ không thích Uyển Nhi, vậy Uyển Nhi đi cũng được."
Phật Tịch tiếp tục dùng sức, Bắc Minh Thần đau đến mức cắn chặt răng.
[Uyển Nhi, Uyển Nhi.]
[Ngươi đó, ta không thấy bồn, nồi, sạn, ấm, đũa, muôi chán ghét như ngươi.]
[Sao này trong Thần vương phủ không được xuất hiện bát* nữa, cầm chậu ăn cơm cho ta.]
*Uyển và bát phát âm giống nhau là wǎn.
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849164/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.