Nàng lắc đầu, nhìn thấy bột ở trước mặt, chợt nở nụ cười, để nàng bộc lộ tài năng nào. Nàng nghĩ vậy vung tay áo lên bắt đầu lên, từ xa nhìn lại, giống như một người tài giỏi thật.
Sau khi nhào bột, Phật Tịch quay đầu nhìn lại.
"Anh đẹp trai ơi, đưa cây cán bột của ngươi cho ta mượn dùng chút."
"Vâng." Người kia nghe vậy, mặc dù không hiểu anh đẹp trai có ý gì nhưng hiểu câu phía sau.
Phật Tịch nhận cây cán bột đặt ở một bên, chỉ thấy nàng dùng tay nhồi cục bột mấy lần, sau đó cầm d.a.o phay cắt. Nàng cắt một đống bột kia thành từng miếng nhỏ, sau đó cầm cây cán bột cán qua.
Sau đó nàng cầm lên nhìn, dùng tay kéo hai bên cố gắng để bột mỏng hơn. Khi nàng đã hài lòng lại tiếp tục cán miếng kế tiếp, sau khi cán xong dùng tay xoa nắn, cuối cùng đặt bột ở một bên.
Quản sự nhìn thấy hành động của Phật Tịch, hơi kinh ngạc, trong lòng thầm than vương phi đang muốn làm sủi cảo sao?
Phật Tịch nấu nước, sau khi nước sôi cho vắt mì vào nồi, còn ra dáng cầm đũa quấy mầy lần sau đó đậy nắp nồi.
Sau đó, nàng cầm một chén lớn đi cắt hành, cho gia vị, lúc cảm giác mì đã chín thì đi qua mở nắp nồi.
Bỗng nhiên nàng mở to mắt, hít vào một hơi.
Chỉ thấy trong nồi nổi lên một lớp mì trắng bóng, dày dày, giống như đậu hũ cá bị biến dị.
Đây là gặp nóng nở ra à?
Phật Tịch lúng túng nhìn mọi người xung quanh, những người kia mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849147/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.