Ninh Nhàn Uyển khẽ liếc Bắc Minh Hoài ở phía đối diện, tiếp tục lấy dũng khí: "Tỷ..."
Nàng ta vừa nói một chữ, chỉ thấy chỉ thấy sắp nói một tràng, vội đổi lời nói: "Thần vương phi, chuyện trước kia do thần nữ không tốt, xin người đừng tính toán."
Phật Tịch nhìn Ninh Nhàn Uyển, trong mắt dâng lên vẻ xem thường. Nàng ta vừa há miệng đã biết định nói cái rắm gì rồi.
"Ta biết đều là ngươi không tốt, cho nên đừng xin ta, ta sẽ tính toán."
Sắc mặt Ninh Nhàn Uyển cứng đờ, cố gắng giữ nụ cười, nói tiếp: "Thần vương phi, chúng ta có thể nói chuyện riêng không?"
"Không thể, không được."
Sau đó, chỉ nghe tiếng Ninh Nhàn Uyển cắn răng nghiến lợi. Phật Tịch giương mắt nhìn lại, thấy Ninh Nhàn Uyển siết chặt nắm đấm.
Nàng khẽ ho một tiếng: "Ở trước mặt mọi người, Ninh tiểu thư nên kiềm chế chút đi. Nếu không ta sẽ tố cáo ngươi đe dọa sự an toàn của ta."
Giờ phút này Ninh Nhàn Uyển thật sự muốn vung tay rời đi, nhưng nàng ta nhìn Bắc Minh Hoài ở cách đó không xa, chỉ có thể kìm nén lửa giận trong lòng.
Bạn thân của Ninh Nhàn Uyển là Giang Điềm Điềm vẫn luôn chú ý đến tình huống giữa hai người. Nàng ta thấy Phật Tịch không nể mặt như thế, lại nhìn sắc mặt cứng đờ của Ninh Nhàn Uyển, cảm thấy vô cùng tức giận vụt đứng lên đi đến bên cạnh hai người, cất tiếng giận dữ.
"Phật Tịch, ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước."
Câu nói này khiến tất cả các thiên kim tiểu thư xung quanh cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849139/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.