Ban đầu Phật Tịch đang tự hỏi trong lòng, đầu óc xoay chuyển 360 độ. Lúc đang tập trung suy nghĩ, lại nghe thấy tiếng dịu dàng động lòng người của nữ tử.
"Thần vương phi, người có rảnh cùng ta đi xung quanh không?"
Sau đó, hắn đi đến cạnh Phật Tịch, kéo tay nàng, giọng nói dịu dàng: "Muộn lắm rồi, nên trở về thôi."
Phật Tịch ngẩng đầu chớp mắt, sau đó mỉm cười nhìn Lâm vương phi: "Tỷ tỷ, vậy chúng ta về trước."
Lâm vương phi mỉm cười gật đầu, đưa mắt nhìn hai người đi xa, trong mắt dâng lên vẻ hâm mộ.
Sinh ra trong hoàng thành, gả vào hoàng gia, nếu có thể được một đời một kiếp hai người cũng không tiếc.
Sau đó, nàng tự giễu lắc đầu, đây là nàng nhìn thấy Thần vương và Thần vương phi phu thê tình thâm nên tự mình làm nằm mơ giữa ban ngày rồi.
Lâm vương phi nghe thấy giọng nói này, hai tay nắm chặt, con ngươi hiện lên vẻ khó chịu, xoay người nhìn nữ tử yếu ớt kia.
"Liên quan gì ngươi?"
Vẻ mặt nữ tử cứng đờ, cắn răng tức giận không thôi. Chờ khi nàng ta được gả vào Lâm vương phủ, phải đọ sức với nữ nhân này mới được.
Phật Tịch đi theo Bắc Minh Thần đi thẳng về phía trước, đi cách một khoảng mới nghiêng đầu nhìn thoáng qua sau lưng thấy không nhìn thấy Lâm vương phi mới thở ra một hơi, cả người thả lỏng.
[Bị kìm nén quá.]
Bắc Minh Thần nhìn Phật Tịch, khóe môi cong lên: "Không phải nàng muốn đi ra ngoài à? Sao lại có vẻ như trở về từ cõi c.h.ế.t thế?"
Phật Tịch mím môi, ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Minh Thần, chớp đôi mắt to vô tội của mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]