Lúc Mộc Vân Cẩm mở băng vải ra, nàng nhận thức được, cho dù lúc này hắn đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh dường như cũng cực kì bài xích việc người khác chạm vào mình.
Bắp thịt trên cánh tay hắn bởi vì nàng đụng vào mà vô ý thức siết chặt, điều này làm cho Mộc Vân Cẩm không thể không hoài nghi hắn đã tỉnh.
Có điều tỉnh hay không cũng chẳng liên quan tới nàng.
"Vương phi, vì sao phải tháo vải ra kiểm tra vết thương?"
Dạ Hạo cảnh giác nhìn về phía Mộc Vân Cẩm bên giường, sau đó lại chuyển ảnh mắt hoài nghi sang người Vân Tấn.
"Ngươi không cần nghi ngờ. Các ngươi phái người chạy tới báo Vương gia bị trọng thương, nhưng vết thương kia còn chưa tới mức phải hôn mê đâu, cho nên nô tỳ nghi ngờ thanh kiếm đâm Vương gia trọng thương nhất định có dính độc".
Vân Tấn cẩn thận nói ngọn nguồn mọi chuyện, miễn cho chủ tử nhà mình qua đây một chuyến lại chẳng được ích gì.
Vân Tấn quan sát kỹ thương thế trên tay Thẩm Diệu Thần, sau đó lại từ trong túi lấy ra một cây ngân châm đưa cho Mộc Vân Cẩm.
"Mời Vương phi giúp Vương gia thử châm, nếu như ngân châm không có thay đổi gì vậy có nghĩa là không có độc, Vương gia điều dưỡng một thời gian là được. Nếu như ngân châm biến thành màu đen vậy ắt có độc, nô tỳ sẽ chế thuốc cho Vương gia giải độc."
Mộc Vân Cẩm tất cả mọi thứ đều dựa theo lời Vân Tấn mà làm, không ngoài dự liệu ngân châm chạm đến vết thương liền chuyển sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dua-ban-tay-vang-cuoi-lui-tinh-dich/481278/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.