Ngày hôm trước..
Tiểu Nhị đến thăm Tần Uyển Tình, còn đặc biệt mang nhiều đồ ngon theo nữa, gương mặt vui vẻ dữ lắm, câu nào câu ấy đều ngọt như mía khiến nàng đang uống trà suýt nghẹn
" Ngươi bị làm sao vậy? " Tần Uyển Tình bày ra bộ dạng sợ hãi, cố tình lùi về sau hai bước
" Ta nói này, thật ra trang chủ nhìn khốn nạn vậy nhưng mà tốt lắm " Tiểu Nhị không trả lời câu hỏi của nàng, mà lại lệch lạc đi đâu ấy
" Thì ta có nói hắn ra sao đâu "
" Đúng! Trang chủ vừa có nhan sắc vừa tiền tài, ai có được người thì chính là tích đức mấy đời đấy "
Rồi.. Thì làm sao? Liên quan gì nàng
Tiểu Nhị nói nhiều lắm, nói tới mức mặt đỏ ửng cả lên, chắc cổ họng khô nên hắn uống liền mấy chén trà, quay lại thấy nàng vẫn còn mang vẻ mặt: ngươi nói cái gì ta không hiểu, thật khiến hắn đau đầu mà, nếu không phải trang chủ dạo này hỏi han nàng, thấy nàng không nhắc đến trang chủ nên người nổi điên lên, Tiểu Nhị bị sai vặt như người ở vậy, lại đối mặt với vẻ khó chịu của trang chủ, nên hắn đành tới đây khuyên nhủ Tần Uyển Tình
" Haiz, trang chủ rất tốt với ngươi, nghe ngươi bị sơn tặc bắt, liền sai người cứu ngươi về đấy "
" Sơn tặc? " Tần Uyển Tình nghi hoặc hỏi, các ngươi không phải sơn tặc à
" Ừ, cái đám nhìn giống người dân thật thà chất phác ấy, ngươi lại còn ở ngay sào huyệt của bọn chúng nữa " Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513140/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.