" Đã lâu không gặp, Tình nhi "
Hả? Ngươi là ai? Tần Uyển Tình lục lại trí nhớ, hình như nàng quả thật không quen người này
Nam nhân thấy nàng không đáp, ánh mắt hơi trầm xuống, nàng không nhớ ta? Nàng vậy mà không nhớ ta? Mặc dù lòng đang kích động, nhưng hắn không làm ra hành động gì bất thường, còn cười tươi
" Tình nhi? Nàng nhớ ta chứ? "
" Không! Xin lỗi " Nàng trả lời rất nhanh gọn, thật sự hắn là ai, làm sao nàng biết được
Nghe nàng trực tiếp khẳng định, hắn liền không cười được nữa, nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt lạnh đi mấy phần
Tiểu Nhị bên cạnh âm thầm cầu nguyện, tội cho nữ nhân này, số mệnh đến đây là kết thúc rồi
" Không sao! Rồi từ từ sẽ nhớ ra thôi " Nam nhân suy nghĩ cái gì đó, rồi lại trở nên vui vẻ
Nhớ là nhớ cái gì? Tự dưng bắt vào đây rồi hỏi vậy, nàng làm sao biết được
" Dù sao lúc chúng ta gặp nhau, nàng vẫn còn nhỏ, hình như là năm tuổi gì ấy, không nhớ cũng đúng " Hắn không biết là đang nói cho nàng, hay tự an ủi bản thân mình vậy
Năm tuổi??
Ôi đệch!! Đùa nhau à?
Lúc năm tuổi, thân thể này vẫn còn là của nguyên chủ, trí nhớ nguyên chủ nàng đều khắc ghi hết mà, khoan đã,.. Ây dà, lục lại cũng cần thời gian nữa, cũng đã lâu rồi còn gì, sợ nếu nguyên chủ còn sống đến giờ này, cũng chẳng nhớ nổi huống hồ gì là nàng
Tên nam nhân lại có suy nghĩ khác, trong đầu hắn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513139/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.