Nguyễn Nhạc Hoa biết, Mộ Lăng Trì phải chịu khổ bao nhiêu điều. Trong lòng bà chỉ muốn con mình có một người bên cạnh để san sẻ ưu tư mà Đông Phương Nhược Như lại là lựa chọn tốt nhất. Bà đã để ý kĩ ánh mắt của Mộ Lăng Trì đối với Đông Phương Nhược Như có phần khác biệt so với người khác, biết rằng đứa con đầu gỗ của mình đã động tâm rồi.
Còn về phía Đông Phương Nhược Như, nàng là một cô gái tốt, nhìn dáng vẻ, cử chỉ, thông qua đôi mắt và lời nói bà biết nàng cũng đã động tâm nhưng còn dao động. Âu cũng bởi người ta thường nói tâm tư bậc đế vương khó ai có thể hiểu thấu mà Đông Phương Nhược Như còn là người hiện đại nên khó chấp nhận Mộ Lăng Trì cũng là điểu phải thôi.
"Hầy, đành phải để bà mẹ già này ra tay rồi!"
Đông Phương Nhược Như và Mộ Lăng Trì ở lại dùng thiện. Cả Mộ Lăng Ảnh và Mộ Ngọc Uyển cũng tới góp vui, nhìn bọn họ bây giờ chẳng khác nào một gia đình hạnh phúc.
Đông Phương Nhược Như không thể hiểu nổi vì sao, rõ ràng Ngọc Quý Phi là một người sôi nổi thân thiện; Mộ Lăng Ảnh phong lưu thoáng đãng; Mộ Ngọc Uyển ngây ngô đáng yêu, vậy mà riêng Mộ Lăng Trì suốt ngày chỉ biết trưng cái bộ mặt lạnh tanh, vô cảm động một tí là giết người. Thực sự nàng không biết họ có cùng một gen di truyền không nữa.
______Nửa tháng sau_______
Lại trôi qua những ngày bình yên, Đông Phương Nhược Như cứ hai đến ba ngày lại nén ra khỏi phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/959006/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.