- "Ừm, ừm. Con dâu yêu quý của ta! À đúng rồi, con đến từ thời đại nào vậy?"
- "Con đến từ thế kỉ thứ hai mươi mốt!"
- "Thật tốt, ta cũng vậy! Dạo này ngày nào con cũng vào cung chơi với ta nhé! Mà ở luôn đây cũng được."
- "Không được." một giọng nói nam nhân trầm trầm vang lên. Mộ Lăng Trì bước vào trong.
- "Mẫu phi định chiếm luôn vương phi của con à?"
Đông Phương Nhược Như ngẩn người, không biết Mộ Lăng Trì có nghe được những chuyện hồi nãy không? Hắn mà nghe thấy là toang mất.
- "Khụ! Sao chàng lại tới đây?"
- "Đến thăm mẫu phi...nhân tiện đón nàng về."
Nhược Như cảm thấy mặt và thái độ của hắn đã không còn như hôm qua, đã quay lại trạng thái vô cảm như mọi ngày. Mộ Lăng Trì ung dung ngồi xuống ghế rót trà ra ly nhỏ rồi nhấp từng ngụm.
Đúng là con cháu nhà đế vương, đúng là tên nam nhân nào cũng thế. Lúc vui thì thế này thế kia mà lúc không vui lại máu lạnh thờ ơ còn có thể giết người không chớp mắt. Lòng bọn họ nhanh chóng thay đổi mà mãi sẽ không dừng lại ở một nơi. Nghĩ tới điều này Đông Phương Nhược Như cảm thấy có chút buồn tủi, mất mát.
- "Ai cho con mang con dâu yêu quý của ta đi chứ?" Ngọc Quý Phi nói:"Ít nhất phải để nó ở lại ăn trưa cùng ta rồi mới đưa về."
- "Vậy phải hỏi xem ý của nàng ấy đã." Mộ Lăng Trì nhẹ nhàng thưởng thức ly trà ấm trong tay, ánh mắt ra ý nhìn về phía Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/959005/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.