Thương Mai đỡ trán, vẫn là lựa chọn hắn không biết tốt hơn.
Mộ Dung Khanh nhìn chằm chằm, Thương Mai không trốn được, cho nên, chỉ đành kêu Tráng Tráng vào cung một chuyến tìm Mai phi, thực ra cô muốn tự vào, xem thương thế của nàng ta, thuận tiện nghe Mai phi nói quá trình một chút, cô suy nghĩ thận trọng chỗ nào sơ hở, để chuẩn bị lời biện bạch, cũng tiện ứng phó sau này xảy ra tình huống bất ngờ.
Tráng Tráng nghe Mộ Dung Khanh cho người truyền lời muốn nàng ta vào cung tìm Mai phi, lại không muốn đồng ý.
Vì hôm nay nàng ta khó được hẹn với Tiêu Kiêu ra ngoài du hồ, không dễ dàng gì mới có một ngày cho bản thân, không muốn tiêu tốn vào việc vào cung.
Mộ Dung Khanh chỉ đành tự mình chạy tới phủ công chúa một chuyến, cầu ông gọi bà, đồng ý một đống điều kiện, chỉ không xém chút đồng ý sau này nếu nàng ta mang thai, hắn sẽ dọn tới tự mình hầu hạ.
Tráng Tráng thấy dáng vẻ vô lại của hắn, không nhịn được vừa tức giận vừa buồn cười, cuối cùng vỗ mu bàn tay hắn: “Phá lệ một lần, không có lần sau.”
“Được, được!” Mộ Dung Khanh nghiêm túc nói: “Cho nên, bản vương lúc nào cũng nói, tiểu cô cô mới là người tốt với bản vương nhất.”
“Ngươi đó, sau này làm cha rồi, phải biết chăm sóc Thương Mai, đừng cứ xụ mặt, tránh cho dọa Thương Mai còn dọa hài tử trong bụng nàng.”
Mộ Dung Khanh buồn bực nói: “Bản vương nào cứ xụ mặt chứ?”
“Không có sao? Giống như ai cũng thiếu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800383/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.