Thương Mai ngủ khoảng nửa canh giờ, ma ma liền gọi cô dậy ăn cơm.
Ăn xong, đi dạo trong sân một lát, sau khi tiêu thực, liền tắm rửa, đợi lão Thất một chút, còn chưa thấy hắn quay lại, cô đã bắt đầu buồn ngủ, liền muốn ngủ trước một lát, đợi hắn quay lại rồi lại ăn khuya.
Không biết ngủ bao lâu thì cảm thấy có người vuốt ve mặt mình, cô mở mắt, nhập nhèm nhìn, thấy một đôi mắt đen sẫm đang lặng lẽ nhìn mình.
Cô cười cười, dán mặt vào lòng bàn tay hắn: “Về rồi à?”
“Ta xin lỗi, uống chút rượu cùng nhị ca, nhất thời trễ nãi thời gian.” Mộ Dung Khanh khẽ nói.
“Không sao.” Thương Mai ôm chăn ngồi dậy, hỏi: “Hắn thế nào rồi?”
Mộ Dung Khanh ngồi xuống, thở dài: “Xem như tạm thời yên ổn rồi, nhưng mà, chuyện này kéo dài càng lâu thì càng nguy hiểm, không nói nhị ca có thể khắc chế được hay không, nhạc mẫu cũng sợ sẽ nguy hiểm.”
“Ngày mai ta muốn vào cung một chuyến, nghĩ cách đưa thuốc đã điều phối cho Mai phi nương nương.” Thương Mai nói.
“Ừ, nhưng cần Mai phi nhắm trúng thời cơ mới tiện ra tay, hoàng thượng bây giờ...nếu phát hiện hành động của Mai phi, thì sẽ liên tưởng tới chuyện của Nghi quý phi, rất nguy hiểm.” Mộ Dung Khanh nhắc nhở.
Thương Mai cảm thấy cũng đúng, ngẫm nghĩ một lát, cô nói: “Nếu không thì lúc ta đến Hi Vi cung lại giải cổ cho mẫu thân đi.”
Hoàng thượng dừng chuyện hồ ly tinh, đính chính cho cô, chính là vẫn muốn lợi dụng y thuật của cô để trị bệnh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800382/chuong-765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.