Sau khi vào thư phòng, Hạ thừa tướng bảo Hạ Đoàn chờ ngoài cửa rồi đóng cửa lại.
Ông cởi áo ngoài rồi chậm rãi ngồi xuống nói: “Tổ mẫu nói cho con biết chuyện này à?”
“Vâng, tổ mẫu nói cho con, nữ nhi muốn biết vì sao phụ thân lại có ý định này.” Hạ Oanh Nhiễm mong chờ nhìn Hạ thừa tướng, muốn thăm dò ông ta.
Nàng ta rất sợ, cho dù ngồi cả buổi chiều cũng vẫn lo lắng điều nương nói là sự thật.
Nàng đã nghĩ cho dù mình thật sự là nữ nhi của Trần Ninh nhưng chỉ cần phụ thân không biết thì mọi chuyện sẽ dễ dàng.
Hạ thừa tướng đưa tay day lông mày, vẻ mặt mệt mỏi: “Việc này cũng là bất đắc dĩ thôi, danh tiếng của nương con đã bị hủy hoại, làm sao bà ấy còn xứng làm mẫu thân Thái tử phi nữa? Nước miếng người khác có thể dìm chết người, Tây Môn Hiểu Nguyệt không phải nữ tử bình thường nhưng gia thế tốt, danh tiếng tốt, có thể làm chỗ dựa vững chắc cho con, cũng có thể dựa vào thực lực của Tấn Quốc công giúp con leo lên hậu vị.”
Hạ Oanh Nhiễm gật đầu, sau đó nhìn ông ta hỏi: “Phụ thân, người ngoài đều nói con không phải nữ nhi của người, người tin không?”
Hạ thừa tướng sửng sốt, sau đó giận hờn: “Sau này đừng nói những lời như vậy, người khác nói gì là chuyện của người ta, chúng ta không kiểm soát được miệng người ta, ta cực kỳ khẳng định con là nữ nhi bảo bối của ta.”
Hạ Oanh Nhiễm nước mắt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799769/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.