“Phụ thân.”
Viên Bảo quay lại nhìn người đàn ông to lớn đang chèo thuyền, lanh lảnh nói: “Ta chán quá! Ngươi có thể tìm cho ta ít đồ chơi được không?”
Nam nhân vui vẻ bật cười: “Ngươi không thấy ta chèo thuyền sao?”
“Chúng ta đang ở trên mặt nước, không phải trên bờ! Chung quanh đều là nước, ta đi đầu tìm đồ chơi cho ngươi chứ?”
“Hay là ta bắt một con vịt nước làm đồ chơi cho người nhé?”
Đôi mắt to của Viên Bảo ngay lập tức chuyển động.
Cuối cùng, ánh mắt cậu nhóc rơi vào gói điểm tâm bên cạnh: “Ta có thể nghịch giấy gói điểm tâm được không?”
Sợ rằng trên đường đi cậu nhóc sẽ bị đói, nam nhân to lớn này đã mua một vài bao điểm tâm lớn, đủ cho Viên Bảo ăn trong hai hoặc ba ngày.
“Tùy ngươi.”
Nam nhân to lớn không quan tâm.
Một em bé nhỏ ở độ tuổi này chỉ thích chơi, hắn cũng không quá nhạy cảm.
Dù sao thì bây giờ đang ở trên mặt nước, dù cậu nhóc có chạy thế nào cũng không thể thoát khỏi Ngũ Chỉ sơn của hắn.
Vì vậy nam nhân to lớn thả lỏng cảnh giác.
Viên Bảo tháo tờ giấy đựng điểm tâm ra, xé nó ra một cách gọn gàng. Sau đó bắt đầu xếp thuyền giấy, hạc giấy và nhanh chóng ném chúng trên mặt nước.
“Thuyền rung rinh, hạc giấy bay”.
Viên Bảo lắc đầu và ngâm nga.
Người đàn ông to lớn tò mò nhìn cậu nhóc: “Người đang hát bài gì thế?”
“Ta chỉ tự mình tùy tiện ngâm nga thôi!”
Ở trước mặt hắn, Viên Bảo lại ném chiếc thuyền nhỏ đã gấp xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601978/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.