Nữ nhân này có thực sự có khả năng làm phép à?!
Đột nhiên, con người của Vân Quán Ninh nhíu chặt lại!
Nàng không quan tâm đến nguy hiểm thủy triều đang dâng cao, lao thẳng xuống nước!
“Ninh Nhi! Nàng đang làm gì vậy?”
Mặc Diệp lo lắng muốn kéo nàng lại, nhưng Vân Quán Ninh bước đi rất nhanh.
Hắn chỉ đành theo phía sau: “Ninh Nhi!”
Nước sông vào mùa xuân vẫn còn lạnh buốt thấu xương.
>
Mặc Diệp đường đường là một nam tử hán, nhưng hắn còn cảm thấy nước sông lạnh thấu xương. Nói chi đến một cô nương như Vân Quán Ninh, hai chân của nàng vừa chìm vào trong nước, dường như có vô số mũi kim bạc đâm vào bắp chân nàng.
Nàng nghiến răng, nhanh chóng tiến lên vài bước.
Sau đó nghiêng người, hai tay nâng một chiếc thuyền giấy nhỏ lên...
“Đó là Viên Bảo, là Viên Bảo!”
Vân Quán Ninh sung sướng bật khóc!
Nàng quay người, đôi mắt lấp lánh: “Mặc Diệp ngài nhìn này, đây là manh mối mà con trai để lại cho chúng ta đấy!”
Lần này, Mặc Diệp không chắc lắm.
Dù sao thì, hắn cũng có thể gấp thuyền giấy, không rõ ràng như để lại manh mối bằng nét viết.
Hắn nhận lấy chiếc thuyền giấy, vẻ mặt phức tạp.
Ngay khi hắn đang định nói, nhưng bọn họ nhìn thấy một thứ gì đó trôi dạt về phía bọn họ khi dòng sông trôi vào bờ. Vân Quán Ninh vội vàng bơi tới, chỉ thấy hai con hạc giấy nhỏ...
Nàng tóm lấy con hạc giấy, nhất thời ngâm mình trong nước nàng quên cả việc quay lại.
Mặc Diệp theo sát ở phía sau, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601979/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.