Thông cáo dán chằng chịt khắp nơi.
Người qua đường đều dừng lại trước thông cáo bàn tán ầm ĩ.
“Những thông cáo này đều là do triều đình đưa tới, còn có cả con dấu của hoàng thượng đây này.”
“Vậy tính là cái gì? Mặc dù nói là thông cáo nhưng thực ra lại là thánh chỉ của hoàng thượng.”
“Treo giải thưởng một nghìn vạn lượng bạc còn có phong quan và thưởng châu báu ruộng đất... Hoàng thượng thật là yêu thương hoàng trưởng tôn điện hạ.”
“Dù sao cũng là hoàng trưởng tôn, hoàng thượng tất nhiên phải yêu thương rồi.”
.
Nghe thấy mọi người bàn tán, Viên Bảo ghé vào bả vai của tên to con, nước mắt lưng tròng nhìn những thông cáo kia.
Thằng bé muốn được về nhà!
Cho tận đến khi rời khỏi Dực Thành, nhìn cổng thành càng ngày càng xa, lúc này Viên Bảo mới nhắm mắt vào nghỉ ngơi một lát.
Nghỉ ngơi thật tốt mới có thể có cơ hội chạy trốn.
Cả đoạn đường này thằng bé đã để lại không ít manh mối, hy vọng phụ vượng và mẫu thân có thể sớm tìm đến.
Tên to con rất cảnh giác, đi vô cùng gấp gáp, cũng không phát hiện ở cửa nha môn, chưởng quầy tửu lâu đang nói chuyện với nha dịch: “Ta chắc chắn không nhìn nhầm đâu.”
“Cái đứa bé kia không giống là con của bọn họ, khí chất khác hoàn toàn bọn họ."
Chưởng quầy cẩn thận nhớ lại: “Hơn nữa, thằng bé mở miệng ra là mẫu thân của ta... Vậy không phải rất kỳ lạ hay sao! Không phải “Mẫu thân” của thằng bé đang ngồi ở bên cạnh thằng bé hay sao?”
“Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601971/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.