Nhưng Vân Quán Ninh lại nói cho hắn biết: “Ngươi thì biết cái gì? Cái này gọi là vẽ phác họa! Chỉ dùng vài nét bút đơn giản đã có thể phác họa ra một hình vẽ hoàn chỉnh rồi, người biết vẽ sao?”
Mặc Diệp thật đúng là không biết!
Chỉ cảm thấy mấy nét vẽ kia của mẫu tử hai người họ nhìn qua thì cũng rất đáng yêu, nhìn cũng rất giống!
Bởi vậy hắn xác nhận, cái hình con rùa con này nhất định là do Viên Bảo vệ
Nghe thấy tiếng hộ của hắn, đám người Như Ngọc cũng tập trung lại: “Chủ tử..”
“Tìm!”
2
Mặc Diệp để cho bọn họ nhìn kỹ: “Tất cả những viên đá ở trên đoạn đường này đều phải cần thận kiểm tra.”
“Một khi phát hiện có hình vẽ kỳ quái thì lập tức giao cho bổn vương.”
Giọng nói của hắn đã trở nên khàn khàn,
Đám người Như Ngọc lĩnh mệnh rời đi, bắt đầu truyền lệnh xuống dưới.
Vân Quán Ninh cầm viên đá, nhẹ nhàng vuốt ve ở trên mặt, trân trọng bỏ vào trong ống tay áo.
Nàng muốn cất giấu tất cả những đồ vật có liên quan đến con trai đi.
Trong mắt Vân Quán Ninh rưng rưng, nàng sợ nước mắt rơi xuống nên đã ngẩng đầu lên nhìn trời.
Con trai đã mất tích một ngày một đêm rồi.
Trong một ngày một đêm này đây là đồ vật duy nhất nàng tìm thấy mà có liên quan đến con trai. Tựa hồ như vậy là có thể gần con trai thêm một bước, nàng không thể chờ đợi được nữa phải nắm chặt manh mối không dễ có được này.
Ngọc bội ở cổng thành là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601967/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.