Suy nghĩ một lúc cuối cùng nàng phân phó Như Yên: “Người lập tức đến Tống phủ một chuyến! Nói hôm nay là lập đông, mời Tổng công tử tới dùng bữa tối với chúng ta.”
“Vương phi, nếu như chủ tử biết.”
Như Yên muốn nói rồi lại thôi.
Bởi vì lúc trước chuyện Vân Quản Ninh cứu Tổng Tử Ngư đã khiến Mặc Diệp ghen tuông tức giận rồi.
“Nếu không thì nô tỳ bẩm báo với chủ tử một tiếng trước vậy?”
Như Yên nghĩ cho nàng.
Bây giờ nhìn tình cảm của chủ tử và Vương phi không dễ gì mới có tiến triển, cũng không thể bởi vì chuyện nhỏ này, mà khiến hai người trở về cục diện thù địch như trước?
“Được người đi báo với vương gia một tiếng”
Vân Quán Ninh mở nắp nồi ra, với tầng bọt nổi lên: “Nói với chủ tử hôm nay mời Tổng công tử tới phủ ăn tối.”
“Vâng, Vương phi”
Như Yên nhận mệnh rời đi.
Trong chốc lát, nàng quay lại nói Tổng công tử không ở trong phủ.
“Không ở? Chẳng lẽ trở về núi Vân Vụ rồi sao?”
Vân Quán Ninh nhíu mày.
Thầm nghĩ Tống Tử Ngư lớn rồi, lại thần thông quảng đại, không đến mức bị bắt cóc đầu nhỉ?
Nàng lắc đầu: “Không có ở phủ sao! Vương gia vẫn đang ở trong thư phòng hả?”
“Đúng vậy Vương phi, vương gia đang nghị sự với mấy vị đại thần.”
“Ừm.”
Vân Quản Ninh gật đầu không nói gì.
Nàng ta nhìn khí trời âm u bên ngoài: “Xem thời tiết hôm nay, sợ là ban đêm sẽ có tuyết rơi. Uống canh thịt dê rồi sớm trở về phòng nghỉ ngơi thôi.”
Như Yên lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601868/chuong-725.html