Như Ngọc chần chừ một lúc, lắc đầu cười nói: “Không có việc gì! Chủ tử đã từng căn dặn, nếu như vương phi có hỏi thì cứ nói không có việc gì.”
Vân Quán Ninh vươn tay ra nhéo lỗ tai của hắn ta: “Tên nhóc thối, lấy được bao nhiêu lợi lộc ở chỗ bổn vương phi rồi vậy mà bây giờ bổn vương phi có chuyện cần hỏi người mà người lại dám không nói thật hả?”
Hắn ta nói rất trôi chảy, lại còn nói không có việc gì.
“Nói! Nếu không thì hôm nay bổn vương phi sẽ lấy cái đầu của người đi cho vào trong nồi này, nấu cùng với canh thịt dê này.”
Vân Quán Ninh làm bộ dúi đầu hắn ta một cái, Như Ngọc bị dọa đến mức hô to: “Vương phi, thuộc hạ biết sai rồi.”
Chu Oanh Oanh bị dọa đến mức lùi về sau một bước, vội vàng che kín hai mắt của Viên Bảo: “Tiểu khả ái à, con đừng có mà học mẹ nuôi của con đấy nhé!”
“Quá tàn nhẫn, cái này quá tàn nhẫn! Cái nồi canh thịt dê kia thật đáng tiếc!”
Viên Bảo bình tĩnh lấy tay của nàng ta ra.
Sao thằng bé lại không biết mẫu thân nhà mình miệng thì nói những lời độc ác nhưng trong lòng lại mềm như đậu hũ chứ?
Nàng chỉ làm bộ uy hiếp người khác mà thôi, nàng đã bao giờ thật sự tàn nhẫn như vậy đâu.
Lúc này Vân Quán Ninh mới buông Như Ngọc ra.
“Vương phi, người đừng nói chuyện này cho chủ tử, người đừng nói là thuộc hạ đã nói cho người biết.”
Như Ngọc rụt rụt cổ lại: “Chủ tử sẽ giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601869/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.