Minh Vương Phủ.
Viên Bảo ở dưới hiên đọc sách.
Hai ngày trước tiến cùng một chuyến, Mặc Tông Nhiên thấy thằng bé thích đọc sách, vô cùng vui vẻ. Vì vậy cũng không thèm quan tâm sách cổ quý giá gì đó để cho Mặc Diệp chuyển hết về Minh Vương Phủ cho Viên Bảo.
Cho nên mấy ngày nay thằng nhóc không thèm chơi đùa, cả ngày đọc sách đến quên ăn quên ngủ.
Hôm nay lập đông, bên ngoài khí lạnh bức người.
Vào ngày lập đông uống một bát canh thịt dê ấm áp canh, cực kỳ thích!
Sau khi dặn dò bà Trường chuẩn bị thịt dê, lúc này đang đặt ghế ngồi dưới hiên tẩm ướp gia vị cho món thịt dê.
Bên cạnh đặt chậu than, củi trong chậu than đang cháy hừng hực.
Viên Bảo làm ổ trên ghế, trên đùi đắp tấm thảm lông nhung rất dày, đội mũ len, cũng không
thèm nhìn Vân Quán Ninh.
“Như Yên người nhìn xem, trong sách tự có Nhan Như Ngọc.”
Vân Quán Ninh bĩu môi nhìn Viên Bảo, nói với Như Yên: “Trong mắt nó, lão nương chẳng là cái thả gì cả!”
Dường như bất tri bất giác, Viên Bảo đã trưởng thành rồi.
Thằng bé không còn lúc nào cũng dính lấy Vân Quán Ninh nữa rồi, ngược lại tự có suy nghĩ của riêng mình, có sở thích riêng.
“Vương phi, nô tỳ thấy tiểu công tử như vậy cũng rất tốt! Đức Phi Nương Nương luôn nói, chủ tử và Cửu công chúa từ nhỏ đã không thích đọc sách, nhưng bây giờ tiểu công tử lại chăm chỉ hiếu học như vậy, Vương phi nên vui vẻ mới phải chứ!”
Như Yên cười nói.
“Nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601867/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.