Ngay khi Đức phi xông vào Ngự Thư Phòng, đám người Tô Bình Thiện và Lương tiểu công công cũng đã tự động biến mất.
Cho nên ngay lúc này đây, ngoài cửa Ngự Thư Phòng không một người phòng thủ.
Thục phi không gặp chút trở ngại mà mở cửa Ngự Thư Phòng ra.
Đức phi và Mặc Tông Nhiên liếc nhìn nhau, bà ta giận sôi gan, ánh mắt chất vấn Mặc Tông Nhiên: Tuyệt quá, lúc này mới được mấy ngày? Hoàng Thượng đã cùng Thực phi thân mật nóng bỏng?
Mặc Tông Nhiên oan ức: Trẫm không có!
Thục phi uốn éo vòng eo tiến vào, trong tay bưng theo chén canh: “Hoàng Thượng.”
“Ơ, Đức phi muội muội cũng ở đây à?”
Đức phi: “???”
“Thục phi muội muội, người gọi bổn cung là gì?”
Ha, mới mấy ngày không gặp, bà ta đã biến thành Đức phi muội muội rồi
sao?
“Nghe nói Đức phi muội muội bị Hoàng Thượng cấm túc vài ngày, trong lòng bổn cung vô cùng đồng cảm. Từng có suy nghĩ sẽ nói tốt cho Đức phi muội muội nhưng cũng không biết vì sao Đức phi muội muội lại chọc cho Hoàng Thượng tức giận.”
Thục phi che miệng, nụ cười ấy khiến cả người nàng ta run lên.
“Bổn cung sợ nói sai ngược lại sẽ tổn hại đến tình cảm giữa Hoàng Thượng với Đức phi muội muội.”
Vẻ mặt nàng ta vô tội: “Cho nên đành phải một mình ôm vào người gánh năng xử lý lục cung này. Đức phi muội muội, người sẽ không oán trách tỷ tỷ không nói giúp người, đúng không?”
Đức phi: “???”
Muốn nói thì cứ nói thôi, hà cớ gì mà thân mình vặn vẹo y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601724/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.