Ngự lâm quân chỉ tay nói: "Ở bên kia, từ chỗ hành lang gấp khúc đó đi qua, sau đó vòng qua một bể nước nữa rồi đi thẳng là tới."
"Được, biết rồi, cảm ơn người huynh đệ nha."
Vân Quán Ninh vỗ vỗ vai của người kia nói.
Ngự lâm quân đứng đây đổ đầy mồ hôi: "Không, không cần cảm ơn."
Có cho hắn ta mười cái lá gan, hắn ta cũng không dám làm huynh đệ với Minh Vương phi đấu.
Vân Quán Ninh tiến vào trong tầm điện của Mặc Hồi Phong.
Vào lúc này, Mặc Hồi Phong vẫn chưa có ngủ... Hay là nói, từ khi Mặc Tông Nhiên truyền thánh chỉ với vương phủ xong, hắn ta vẫn cứ sống dở chết dở nằm ở trên giường.
Không phải là bị bệnh không xuống giường được, cũng không phải là không còn mặt mũi gặp người khác.
Mà là trước đó tức giận đập phá nửa cái sân viện, bị cột trụ trong sân ngã trúng sau gáy.
Hai ngày nay, Tần Tự Tuyết cũng coi như đã lộ ra bộ mặt thật.
Nàng ta nhìn thấy Mặc Hồi Phong lần này đã không còn cơ hội nào để vực lại giang sơn nữa.
Cho nên cũng không có tiến vào trong sân viện của hắn ta nửa bước, còn đang hối hận cho tuổi thanh xuân của mình, cùng với đứa con trong bụng không thể chào đời của mình mà khóc lóc tiếc nuối.
Hạ nhân trong vương phủ bị phân phát hết một nửa, cho nên trong sân viện của Mặc Hồi Phong vô cùng âm u lạnh lẽo.
Lúc Vân Quán Ninh đi vào, Mặc Hồi Phong vẫn còn nằm ở trên giường, hai mắt trợn to nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601657/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.