Nữ nhân này đã dạy dỗ hắn quả thật quá nhiều lần rồi.
Vì thể chỉ vừa nhìn thấy Vân Quán Ninh vươn tay luồn vào ống tay áo thì huyệt thái dương vốn đang căng thẳng của Mặc Hồi Phong đã lập tức “nhảy dựng”.
Nhưng mà thứ nàng lấy ra chỉ là một chiếc hộp nhỏ hình vuông, lông mày Mặc Hồi Phong vặn lại thành nút thắt: “Đây là vũ khí gì? Ngươi muốn ám sát bổn vương?”
“Ngươi muốn làm gì?”
“Vân Quán Ninh, bổn vương cảnh cáo ngươi! Nếu như ngươi dám làm gì bổn vương, bổn vương tuyệt đối sẽ không...”.
Tốc độ nói của hắn ta tăng nhanh, có thể thấy là bị dọa cho sợ rồi.
Và cũng có thể thấy rằng, hắn ta đã sợ Vân Quán Ninh từ lâu.
Lời còn chưa nói hết thì chiếc hộp nhỏ hình vuông kia đột nhiên mở miệng nói chuyện!
Bên trong truyền đến tiếng nói: “Ngươi cũng biết, ta vẫn được coi là có giá trị lợi dụng! Cho dù là ở Phú Quốc Công, hay là ở Doanh Vương Phủ!”
Đây là....
Giọng của Vân Đinh Lan!
Mặc Hồi Phong thay đổi sắc mặt, vô thức nhìn Vân Quán Ninh.
Nhưng bên trong lại truyền đến âm thanh của một người đàn ông lạ mặt, giọng nói lộ rõ vẻ xem thường: “Hiện tại đã không còn Doanh Vương Phủ nữa rồi. Chỉ có phủ Tam Vương.”
Sắc mặt Mặc Hồi Phong càng trở nên khó coi.
Vân Quán Ninh từ lúc đầu đi vào cho đến hiện tại, tuy rằng không làm gì hắn ta.
Nhưng những câu nói này lại giống như tát vào mặt hắn ta.
Cái tát vô hình này đánh cho Mặc Hồi Phong choáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601658/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.