“Phi Phi? Tại sao lại là muội?”
Vân Quán Ninh lập tức xông lên, nắm chặt vạt áo của Mặc Phi Phi.
Mặc Phi Phi suýt nữa không thở nổi, trợn mắt: “Thất tẩu tẩu, tỷ buông muội ra trước đi! Muội, muội sắp bị tỷ siết chết rồi!”
Lúc này, Vân Quán Ninh mới vội buông tay mình ra.
Thấy tình thế không ổn, Tôn Đáp Ứng xoay người bỏ chạy.
Vân Quán Ninh nhặt đá lên, rồi chọi mạnh vào chân của nàng ta.
Chân của Tôn Đáp Ứng lập tức mềm nhũn, rồi té ngã xuống đất.
Đây là cửa sau của lãnh cung.
Vân Quán Ninh ra hiệu cho Lý ma ma xông lên, trói chặt Tôn Đáp Ứng. Sau đó, nàng mới quay đầu sang nhìn Mặc Phi Phi, cau chặt mày: “Phi Phi, sao muội lại ở đây?”
Chẳng lẽ là nàng ta sai Tôn Đáp Ứng hạ độc cho Đức Phi?
Sao mà có thể như vậy được?
Đức Phi là mẫu phi của nàng ta đó!
Nhưng trước mắt, chuyện vẫn chưa được làm rõ, Vân Quán Ninh cũng không muốn nghi ngờ Mặc Phi Phi.
Nàng nhìn nàng ta chằm chằm.
“Thất tẩu tẩu, tỷ nghe muội giải thích!”
Thấy sắc mặt khó coi của nàng, Mặc Phi Phi biết nàng đang nghi ngờ nàng ấy... Mặc Phi Phi vội giải thích: “Tối nay, trong Vị Ương Cung đột nhiên xuất hiện một tờ giấy.”
“Tờ giấy đó bảo muội giờ Tuất tối nay phải đến đây một chuyến, có chuyện quan trọng muốn nói với muội.”
“Nào ngờ muội vừa đến gần, thì Tôn Đáp ứng không biết từ đâu mà xông đến.”
Mặc Phi Phi giậm chân: “Muội còn chưa kịp hỏi nàng ta thì thất tẩu tẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601550/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.