“Những lời phụ hoàng dạy bảo con đều đúng cả.”
Hắn thành thật gật đầu: “Sau này, con trai nhất định sẽ yêu thương Quản Ninh thật tốt.”
“Ừm, đầu óc thông suốt là tốt rồi.”
Sắc mặt của Mặc Tông Nhiên rất vui vẻ yên tâm.
Đối với ánh mắt nghiêm túc của Mặc Diệp, sắc mặt của Vân Quán Ninh ho nhẹ một tiếng có chút không tự nhiên: “Phụ hoàng, rốt cuộc sau lưng Tôn Đáp Ứng là ai vậy, người có ý nghĩ gì không?”
“Con cảm thấy thế nào?”
Mặc Tông Nhiên hỏi ngược lại.
“Cái này...”
Nàng ngồi thẳng người dậy, đặt khuỷu tay phải lên trên đầu gối, chống cằm nói: “Con dâu không dám tùy ý suy đoán”
“Có chuyện gì mà con không dám chứ?”
Mặc Tông Nhiên xì mũi coi thường những lời nói này của nàng.
Nàng cười gượng: “Người không phải là không biết, con dâu nhát gan như...”
“Hổ.”
Trước khi nàng còn chưa nói ra được chữ “chuột” này thì Mặc Tông Nhiên đã giành nói trước: “Người ngoài là nhát gan như chuột, còn con là nhát gan như hổ sao?”
Vân Quản Ninh cười gượng: “Phụ hoàng, người quá hiểu con dâu rồi, thật ngại quá!”
Mặc Tông Nhiên hừ một tiếng đầy vẻ hãnh diện tự hào.
“Phụ hoàng, con dâu chỉ ăn ngay nói thật thôi! Con dâu nghi ngờ là mẫu hậu.”
Mặc Tông Nhiên không bất ngờ về câu nói này chút nào.
Ông ấy cũng nghi ngờ là Triệu hoàng hậu.
Nhưng Mặc Diệp ở bên cạnh lắc đầu: “Ta không đồng ý.”
“Vậy chàng nói xem là ai?”
Vân Quán Ninh quay đầu lại nhìn hắn.
Mặc Diệp nhìn nàng một cách sâu sắc: “Không phải lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601549/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.