Vân Quán Ninh và Mặc Diệp tranh cãi dữ dội, họ không phát hiện ra rằng Mặc Tông Nhiên đã đi vào rồi.
Nghe thấy một câu ai là Viên Bảo” của ông ấy, hai người họ như đối mặt với một kẻ thù hùng mạnh vậy... Vân Quán Ninh vội vàng nhìn về phía Mặc Diệp, nàng đưa tay ra véo hắn một cái: “Đều tại chàng!”
Sức mạnh tuyệt vời này!
Mặc Diệp đau đớn, khuôn mặt tuấn tú nhăn nhó, ánh mắt hắn hỏi: Bổn vương lại thế nào?
“Chàng lấy cái tên này để sau này đặt cho con, khó nghe chết đi được!”
Vân Quán Ninh dùng lực tay, Mặc Diệp bị véo thì vô cùng bất ngờ và ngạc nhiên.
“Được được được, đều là bổn vương không tốt! Tên này không êm tai, chúng ta đổi một cái tên khác là được, nàng thích đặt tên gì cho con cũng đều được cả!”
Lúc này sợ rằng Vân Quản Ninh muốn sao trên trời thì Mặc Diệp cũng sẽ nghĩ cách lấy xuống cho nàng.
Chỉ cần tiểu tổ tông này buông tay ra!
Hắn lập tức hiểu được ý của Vân Quán Ninh nên rất phối hợp.
Lúc này Vân Quán Ninh mới buông tay ra, lại xoa xoa cho hắn: “Đau lắm phải không?”
“Nàng nói gì thế?”
Mặc Diệp đau đến mức đầu đầy mồ hôi, hắn hất tay nàng ra.
Người phụ nữ này, quả thực là trừng phạt trước rồi mới thưởng mà!
Thấy hai người họ đều không trả lời, Mặc Tông Nhiên đi đến gần, tự nói: “Hóa ra các con đang bàn bạc về việc sau này đặt tên gì cho đứa con sao?”
“Trẫm cảm thấy cái tên Viên Bảo này cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601548/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.