Ý ông chính là, những người khác ở Ngự Thiện phòng có phải đều là không biết gì hay không.
Chương ngự trù và Giả ngự trù đều run cầm cập, theo bản năng nhìn về phía "Hoàng công công".
D2
Chỉ sợ hắn ta sẽ kiểu vò đã mẻ không sợ sứt, sẽ kéo bọn họ xuống nước.
Cũng may "Hoàng công công" là một người có nguyên tắc, có lương tâm, lúc này chỉ khóc hu hu mà nói: "Hoàng thượng, đều là do nô tài một phút bốc đồng, bị Tôn đáp ứng mê muội đầu óc."
"Mới lựa chọn sai lầm, hại Đức Phi nương nương!"
"Nô tài đảm bảo, sẽ không có lần sau."
Ý chính là, chuyện chỉ có một mình hắn ta tạo nên.
Chương ngự trù và Giả ngự trù thở phào nhẹ nhõm.
"Câu hỏi thứ nhất thì sao? Khẳng định là Tôn thị sai người làm như thế?"
Mặc Tông Nhiên vẫn luôn cảm thấy, chuyện không có đơn giản như vậy.
"Vâng, đúng vậy hoàng thượng."
"Hoàng công công" không hiểu lời của ông nói có ý gì, cẩn thận đáp: "Hoàng thượng, việc này ngoại trừ Tôn đáp ứng và nô tài ra, không còn người thứ ba biết được."
"Vậy thì kì lạ."
Mặc Tông Nhiên tỏ vẻ khó hiểu.
Ông đưa mắt nhìn "Hoàng công công", tự lẩm bẩm: "Một người ngu đần như ả ta, làm sao lại biết chuyện đồ ăn tương khắc với nhau?"
Đáp ứng Tôn thị, nổi danh trong cung là một người ngu xuẩn.
Có thể nghĩ ra diệu kế như vậy, cũng khó trách sao Mặc Tông Nhiên sẽ hoài nghi.
Nghi vấn lúc nãy mà Vân Quán Ninh và Mặc Diệp đưa ra, làm thế nào mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601547/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.