Tôn đáp ứng thân cận với Triệu hoàng hậu nhất.
Nhưng mà, ý nghĩ này vừa mới lóe lên đã bị Mặc Tông Nhiên nhanh chóng bác bỏ.
Tuy nói Triệu hoàng hậu có ân oán nhiều năm với Đức Phi, nhưng mà ngoài mặt vẫn không có tỏ vẻ như thế. Mà Triệu hoàng hậu lại là người nắm giữ sáu cung, là chủ của hậu cung.
Sáng hôm nay lại đã có lời qua tiếng lại với Đức Phi.
Bà ta nhất định sẽ không vào ngay lúc này mà ra tay với Đức Phi.
Như vậy thì sẽ quá lộ liễu.
Nếu như Triệu hoàng hậu muốn ra tay, dám xuống tay thì bà ta đã làm từ lâu rồi.
Mặc Tông Nhiên tối sầm mặt.
Nhìn thấy sắc mặt của ông nghiêm túc như thế, Vân Quán Ninh cười hì hì. điều tiết lại bầu không khí, vỗ vai của ông: "Phụ hoàng, nếu như muốn cuộc sống trải qua dễ dàng, phải chịu thiệt đội tí mũ xanh."
Dáng vẻ của nàng hiện tại y hệt như đang an ủi huynh đệ tốt.
Mặc Tông Nhiên bày ra vẻ mặt ghét bỏ: "Bỏ cái móng lợn của con ra."
"Phụ hoàng, người thừa nhận đi, người chính là một người tham ăn. Nếu không thì sao lại vừa mở miệng đã nhắc tới móng lợn rồi?"
Vân Quán Ninh cũng không để ý tới vẻ mặt bài xích đó của Mặc Tông Nhiên.
Mặc Tông Nhiên: "Ngậm cái miệng lớn của con lại."
"Thấy chưa, có phải sẽ còn nói con dâu là đồ mũi lợn, đầu lợn không?"
Vân Quán Ninh vẫn không sợ chết mà lấn tới.
Chương ngự trù và Giá ngự trù quỳ trên đất đang run lẩy bẩy, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601546/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.