Lôi Phi bỗng đứng dậy , đi ra ngoài , không quên bỏ lại một câu . 
_Dạ công tử nên nằm xuống đi , Hạ cô nương đã trở lại , ta đi đón . 
Ngoài mặt , Lôi Phi không xem Dạ Mị ra gì nhưng trong lòng đầy kính phục lòng kiên quyết , cố chấp của hắn . Người như vậy tương lai tiền đồ vô hạn a ~ . 
Dạ Mị chật vật ngồi dậy , thì ra hắn yếu như vậy , ngay cả một con thần thú cũng đánh không lại . Sao có thể bảo vệ được Tuyết nhi ? 
Đang suy nghĩ miên mang thì Hạ Tuyết từ bên ngoài bước vào . 
_Mị ca ca , sao ca lại ngồi dậy , nằm xuống nào . 
Hạ Tuyết lại gần đỡ Dạ Mị nằm xuống , sửa lại chăm cho hắn . Dạ Mị không giống như Hạ Tuyết có thể chịu được lạnh , khi vào đây hắn không sử dụng được tiên lực phải mặc đến vài lớp áo mới chịu được . 
_Ta đi sắc thuốc , ca ca nghỉ ngơi đi . 
Dạ Mị vội nắm lấy cổ tay nhỏ bé của Hạ Tuyết , đôi đồng tử xám tro nhìn Hạ Tuyết đầy buồn bã , lo lắng . Nếu người ngoài nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ sỉu ngay lập tức , đôi mắt vốn được mệnh danh là đôi mắt tử thần , không cần chiến đấu , liếc một cái kẻ địch cũng mất ý chí chiến đấu thậm chí có thể tự động nhận thua . Cũng có biểu cảm như vậy nha ! 
Trong mắt Hạ Tuyết , Dạ Mị hiện giờ giống như chú mèo đáng thương , 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-nghich-thien-ha-chi-sung-de-de-dang-yeu/1401849/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.