Chương trước
Chương sau
Sau ba ngày , Dạ Mị khoẻ lên được một ít , đủ để rời khỏi Băng Minh sơn . Ra khỏi phạm vi Băng Minh sơn , Dạ Mị có thể sử dụng được tiên lực , hai người dừng lại tại nơi gần đó . Dạ Mị ngồi xuống , vào trạng thái tu luyện , chuyển hoá linh khí hấp thụ được trong Băng Minh sơn . Bên ngoài nhìn Dạ Mị bình thường , nhưng chính hắn mới biết thật sự cơ thể mình giống như quả bong bóng căn đầy , một chút nữa sẽ nổ . Nguyên nhân cũng vì Băng Minh sơn không thể sử dụng tiên lực , cũng không thể chuyển hoá linh khí thành tiên lực , Dạ Mị đành hấp thụ linh khí , sử dụng kinh mạch của mình làm ngăn chứa linh khí .
Một canh giờ , Dạ Mị cũng rời khỏi trạng thái tu luyện . Mở mắt , một cái gì đó tròn tròn , màu đỏ hồng , còn có vài hoa văn nhạt trên bề mặt .
_Mị ca ca , ca ăn đi nè .
Hạ Tuyết tay phải cầm một quả Ngọc Lâm đang ăn dỡ , tay trái cầm quả khác đưa trước mặt Dạ Mị . Nhìn quả Ngọc Lâm trước mặt , rồi nhìn Hạ Tuyết , lắc đầu .
_Tuyết nhi , cứ ăn đi , không cần lo cho ta đâu .
_Mị ca ca , không ăn thật sao ?
Chu cái miệng nhỏ nhắn có chút uỷ khuất , đôi tử đồng buồn bã nhìn hắn . Dạ Mị thấy mình giống như tội nhân thiên cổ . Nhưng thực sự , hiện tại kinh mạch hắn đầy ắp linh khí , sợ hắn ăn thêm Ngọc Lâm quả , kinh mạch không chịu nổi sẽ vỡ nát mất .
Kéo Hạ Tuyết vào lòng , ôn nhu vút tóc nàng .
_Tuyết nhi , hiện tại cơ thể ta chứa linh khí đến cực hạn rồi , không thể tiếp thêm được nữa . Ngoan, đừng buồn nha .
_Ùm , Tuyết nhi hiểu , vậy chúng ta mau tiếp tục thôi .
Dạ Mị chỉ biết lắc đầu , mà hắn thấy kì lạ . Tuy Ngọc Lâm quả không phải thiên tài dị bảo hiếm thấy , đúng là loại quả bổ sung linh khí nhưng linh tiên sư cũng không thể ăn quá nhiều trong thời gian ngắn nếu không vỡ kinh mạch mà chết , nói chi là chiến sư không tu linh tiên . Vậy mà Hạ Tuyết ăn như Ngọc Lâm quả cũng như những thứ cực bổ khác , nhiều như ăn kẹo nhưng lại không có bất cứ triệu chứng tiêu cực nào xuất hiện . Nếu không có ảnh hưởng xấu nào đối với Tuyết nhi , chỉ cần Tuyết nhi thích hắn không tiếc .
Hạ Tuyết đeo lại mạng che mặt , hai người tiếp tục chạy , mặc dù Dạ Mị có thể ngự kiếm vi hành nhưng Hạ Tuyết không đồng ý , chạy là một phương thức luyện tập thông dụng nếu có cơ hội luyện tập tại sao không tận dụng .
Chạy liên tục một ngày một đêm , hai người Hạ Tuyết cũng đến được ngoại ô thành thị gần nhất . Hạ Tuyết hỏi thăm một lão giả đứng gần đó .
_Bá bá , đây là đâu vậy ạ ?
Bỗng dưng xuất hiện một tiểu cô nương trang phục kì lạ , ông lão hơi kinh ngạc . Tuy Hạ Tuyết che mặt nhưng đôi tử mâu long lanh như hai hạt chân châu quý hiếm , kết hợp với bộ Pinku Lolita* , nàng giống như thiên thần nhỏ đi lạc vào chốn trần giang , phong tình vạn chủng , dù trang phục có hơi kì lạ .
*Pinku Lolita : là thể loại thuộc phong cách Sweet Lolita . Sweet Lolita là phong cách nổi trội nhất mang nét đẹp đặc trưng nhất của Lolita . Nó cũng là phong cách mang hơi hướng trẻ thơ nhất trong các thể loại Lolita .(Mèo : Nếu các bạn muốn hiểu thêm thì hỏi anh Google nha ^.^ )
_Bá bá .
Hạ Tuyết kiên nhẫn gọi lại lần nữa .
_A , tiểu oa nhi , cháu mới đến đây lần đầu đúng không ?
_Ân.
_Ở đây là ngoại ô Vân Nam thành , đi khoảng 10 dặm nữa là tới Vân Nam thành .
Hạ Tuyết cảm ơn lão giả , trở về cạnh Dạ Mị . Vân Nam thành , hình như có chút quen tai , thôi kệ nàng cũng chẳng cần quan tâm làm gì .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.