Duệ vương bật cười khi nghe người của mình thuận lại mọi chuyện, Tiểu Mai và Tiểu Hồng nghe xong lại quay sang giận dỗi hắn. Tiểu Mai bĩu môi chống cằm.
- Đúng rồi, kịch hay lại không để hai quận chúa tham gia, Duệ vương là nhất rồi.
- Ta lo sức khỏe hai muội không tốt nên mới để hai người nghỉ ngơi. Nếu thích thì ngày mai có thể cùng tham gia xem kịch được mà.
- Là huynh nói đấy nhé. Mà Cố Mạn đi đâu rồi sao muội không thấy?
Duệ vương thở dài, Cố Mạn có bao giờ ngồi một chỗ đâu cơ chứ? Lúc nào nhớ đến hắn mới chạy đi tìm, bây giờ đến đói cũng không về tìm hắn mà chạy thẳng đến ngự thiện phòng. Năn nỉ người ở đó làm thức ăn cho mình, ăn tại chỗ, ăn xong lại chạy đi chơi.
- Đừng nhắc nữa, đến khi chơi chắn sẽ về thôi.
- Duệ vương…Duệ vương… huynh xem này…
Tiểu Hồng hét lớn gọi hắn lại chỗ Lãnh Cung Nghi, Tiểu Hồng đang kiểm tra mạch lại cho Lãnh Cung Nghi vô tình nhận ra đầu ngón tay y đang cử động. Mọi người nín thở nhìn xem thật hay không, bên ngoài Gia Dung bế Thiện Ngôn cùng Châu Mộc đi vào. Nhìn mọi người cứ nhìn chằm chằm vào Lãnh Cung Nghi, Châu Mộc nheo mắt hỏi họ.
- Mọi người đang làm trò gì vậy?
- Lãnh Cung Nghi cử động tay rồi.
Hai người nhanh chóng đi vào, họ đi đến bên giường cũng như mấy người kia mà âm thầm chờ đợi.
Bất ngờ hàng mi Lãnh Cung Nghi khẽ động đậy, y chậm rãi mở mắt nhìn mọi người rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903733/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.