Phạm Nhạc và Châu Vĩnh đi vào bên trong, không khí nơi này khá tấp nập nhưng nó không quá ồn ào, nó vẫn tôn lên vẻ uy nghiêm trang trọng vốn có.
Đến Phạm Nhạc cũng phải gật đầu trầm trồ về nơi đây, tất cả đều dát vàng, nhìn xung quanh một lượt y phát hiện nơi này có rất nhiều thỏ. Y có chút thắc mắc không biết thỏ này sao lại được nuôi ở đây nên đã hỏi một người đứng gần đó.
- Xin lỗi…cho ta hỏi mấy con thỏ đó là sao vậy…ở đây có người sinh sống sao ?
- Thỏ ? Ý ngươi nói là đám thỏ bên kia sao ?
- Đúng vậy.
- Là thỏ trong rừng đến đây sinh sống, chúng chỉ lẩn quẩn bên kia không vào đền nên cũng không ai bắt đi làm gì. Mà có đuổi chúng đi thì chúng vẫn sẽ tìm về lại đây.
Phạm Nhạc gật đầu đa tạ người kia rồi cùng Châu Vĩnh tiến vào bên trong điện. Sự xa hoa nơi không thể dùng từ nào để diễn tả được, nhưng thứ họ kinh ngạc chính là bức tượng lớn phía trên kia đang được mọi người thờ cúng.
- Đó là…
- Minh vương ?
Hai người nhìn nhau rồi đi đến gần bức tượng muốn nhìn rõ hơn. Nó được đúc bằng vàng thật, cao bằng người bình thương, tướng mạo uy phong nhưng không kém phần tiêu soái.
Nhưng điểm họ chú ý chính là dung mạo của người này hết chín phần rất giống Duệ vương. Hai người vờ thắp nhang rồi khấn vái gì đó nhanh chân đi đến chỗ khác.
Hai người đi dọc hành lang, vô tình phát hiện ra một căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903656/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.