Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến những người chứng kiến xung quanh đều không kịp ra tay, đến khi lấy lại được bình tĩnh thì mọi chuyện đã quá muộn rồi.
Bàn tay trước đó còn dịu dàng vuốt ve tuyến thể của omega, giờ đã nổi đầy gân xanh bóp chặt chiếc cổ gầy yếu đó nâng lên cao, khiến omega xinh đẹp kia chỉ có thể bất lực vùng vẫy, hé miệng thở dốc, làn da trắng hồng vì thiếu dưỡng khí trở nên tái xanh lại.
Một tay còn lại đang cầm thanh gỗ của anh không biết từ khi nào đã bị ném ra xa, tay không giữ chặt vỏ kiếm của Nathan Wilson. Trong sự hỗn loạn xung quanh và tiếng gào thét của Zephyr ở đằng xa tạo nên bầu không khí ngộp thở.
- Buông ta ra, Aaron đang gặp nguy hiểm!! - Zephyr đỏ mắt vùng vẩy khỏi tay những binh lính đang cản mình lại.
Mọi người xung quanh không dám xông lên cứu người, họ sợ cứu không được còn chữa lợn lành thành lợn què. Mọi chuyện trước đó không phải rất tốt sao, chỉ cần một bước nữa đã có thể giải quyết được, vì cớ gì alpha lại từ chối tiếp nhận pheromone của omega?
Trước đó Felix Evans đã cố gắng chống lại kỳ mẫn cảm chết người này, mọi thứ ban đầu đều rất tốt nhưng chẳng biết từ lúc nào bản thân đã dần mất đi nhận thức. Hình ảnh và âm thanh cuối cùng khi bản thân còn nhận thức là trên tay đang cầm một lá thư, sau đó anh chẳng đọc nổi nội dung trong đó nữa vì mọi thứ trước mắt đều mờ ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3726546/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.