Hiện tại trong lều ánh sáng không tốt, mọi vật đều mờ mờ ảo ảo, vì thế khi đôi mắt lam lóe lên tia chết chóc nhìn về phía Zephyr Smith, cho thấy lời nói của Felix Evans không phải là đùa.
- ...được, là tôi sai, tôi xin lỗi, nhưng....
- Nếu tôi phát điên và không kìm chế được nữa, cứ thẳng tay đánh tôi bất tỉnh.
Felix Evans thà làm tổn thương mình chứ không muốn làm việc có lỗi với người anh thương.
- Được. Cậu chờ ở đây, tôi lấy xích trói cậu lại.
- À phải rồi, đưa bác sĩ đến đây tiêm vài cho tôi vài liều thuốc.
Rất nhanh Zephyr đã quay lại cùng với bác sĩ beta, trên tay còn cầm theo rất nhiều sợi xích với kích thước to bằng cánh tay. Dưới sự hỗ trợ và tự thân của Felix Evans, cuối cùng cũng coi như xích được alpha đang trong kỳ mẫn cảm này, bác sĩ beta cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình sau đó rời đi.
- Giờ thì đánh tôi đi. - Felix Evans ngồi im một chỗ, vươn cằm ra hiệu Zephyr lấy thanh gỗ nằm ở góc tường.
- ...này, cậu bị điên rồi phải không? Nhỡ đâu trong lúc cậu bất tỉnh, doanh trại bị đánh thì phải làm sao? - Zephyr cứ tưởng Felix Evans đang nói đùa, mãi đến hiểu được từng lời alpha này nói chưa có câu nào là đùa cả, tức giận mắng về phía anh. - Có kỳ mẫn cảm nào đến mức phải đánh người bất tỉnh không? Chẳng phải chỉ cần được an ủi và thỏa mãn tình dục là xong sao?
- Ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3726545/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.