Felix Evans ngẩng đầu nhìn nơi phát ra âm thanh kia, đôi mắt lam phản chiếu duy nhất một vóc người nhỏ bé, mặc một thân áo trắng vì chạy gấp đến đây mà y phục có chút xộc xệch. Vì sự mất phòng bị của mình nên khi nhận ra thì đã quá muộn, cục nhỏ đó đã lại gần mình lúc nào chẳng hay, y vươn tay ra ôm lấy hai bên gò má anh.
Có lẽ vì omega mới đến quá vô hại, nhưng gan lại rất lớn nên Felix Evans không cảm nhận được sự sợ hãi của omega trước mặt này.
Khác với omega có mùi hương hoa hồng trước đó còn mang nỗi sợ hãi đối với anh, thì người trước mặt này chỉ có sự dịu dàng và lo lắng.
Vì sao lại lo lắng?
- Felix, ngài bình tĩnh lại được không? - Cục bông nhỏ trước mặt nhẹ nhàng vuốt ve gò má lạnh lẽo của anh, để lộ đôi mắt đen tuyền lấp lánh ánh nước, tựa như một làn nước xuân dịu dàng chảy qua đây lòng anh.
Cảm nhận được sự vô hại của y, một bên tay không cầm gì của anh giật nhẹ. Dòng suy nghĩ 'giết chết y' liên tục vang lên trong đầu anh, nhưng đều bị anh đánh đuổi về đằng sau hết.
Thấy bàn tay to lớn đang bóp cổ hoàng tử Smith dần buông ra, Finn Wilson lo lắng nhìn Aaron sắp ngã xuống đất, nhưng y lại không thể đỡ người được.
Nathan Wilson vừa thoát khỏi bàn chân nặng như trì của Felix Evans, đôi mắt trước đó chưa từng rời khỏi bàn tay bóp chặt cổ Aaron, dưới sự hỗ trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3727433/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.