Chương trước
Chương sau
Finn Wilson bị đánh thức bởi con đường đi gập ghềnh làm cho bánh xe lên xuống tạo nhiều chấn động nhỏ bên trong, Liam bên cạnh đã tỉnh dậy từ lúc nào hiện tại đang vén rèm nhìn khung cảnh phía sau đuôi xe.

Phần sau của chiếc xe ngựa được che chắn bằng một tấm vải lớn làm từ da thú bao phủ toàn bộ xe nên không thể nhìn hai bên, nên chỉ có thể nhìn ở đằng sau xe ngựa, nếu phải lấy ví dụ thì phần sau của nó giống với xe lam chỉ khác ở chỗ là hai bên đều bị kín toàn bộ, và phải chạy bằng sức ngựa, giống nhau là cũng bước lên xe từ phía sau.

Finn Wilson vừa ngồi dậy thì chiếc xe ngựa đúng lúc đi vào một con đường đá khiến bên trong cỗ xe xóc nảy liên tục, y mất thăng bằng ngã lại vào chiếc ổ mềm nhưng vì cỗ xe quá nhỏ nên tay y vô tình đập vào thành gỗ của xe, tiếng va chạm không hề nhỏ cộng thêm cơn đau từ cánh tay làm y phải rên nhẹ một tiếng, đánh thức Liam đang ngồi thất thần ở bên kia, anh vừa nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, thấy người nọ đang đau đến mức mím môi thì vội ghé lại gần nhìn vết thương.

- Đụng trúng gì rồi? - Liam cầm tay của y lên xem, giọng nói đầy lo lắng.

- Không sao, chỉ là bị làm cho giật mình thôi. - Finn Wilson cười cười muốn tránh khỏi bàn tay của Liam, vì hiện tại cổ tay y đang rất đau di chuyển một chút thôi cũng không chịu nổi, hình như bị trật rồi.

- Như vậy mà không sao? - Liam thấy Finn Wilson tránh mình, anh không nói lời nào dứt khoát mạnh bạo kéo thẳng người ngồi vào lòng mình, nắm chặt cánh tay của y cố định một chỗ, lúc này mới thấy cổ tay người nào đó đã bị trật khớp và có dấu hiệu sưng tấy lên.

Finn Wilson thấy Liam lo lắng như vậy cũng không vùng vẫy nữa mà im lặng để anh xem vết thương, nếu không phải cổ tay còn đang sưng tấy thì y còn tưởng người bị thương mới là anh.

Bàn tay ấm áp của Liam chạm nhẹ vào cổ tay y xoa xoa nhẹ nhàng, dường như đang muốn làm gì đó.

- Thật sự không.....anh làm gì vậy?- Finn Wilson chưa biết ý định của Liam nên còn tốt bụng chấn an anh, trong khi người bị thương mới là y, chỉ là chưa kịp an ủi anh xong, thì y đã nhận ra ý định của người này, y kinh hãi vội vùng tay ra nhưng vô nghĩa, y còn giãy giụa đến mức đụng vào vết thương ở cổ tay.

- Á đừng...đau đau đau đau!!!



Liam nhanh chóng nắn lại khớp cổ tay cho y, mặc người nào đó đã đau đến chảy nước mắt, sau đó anh tìm trong hành lý mình mang theo lấy ra một con dao, bên ngoài được bọc một vỏ dao cứng, anh rút con dao ra chỉ lấy vỏ dao coi nó thành cái nẹp để cố định cổ tay cho y, đợi đến trấn rồi kiếm thứ gì đó lạnh lạnh chườm vào.

Finn Wilson bị nắn khớp đau đến la toáng lên, y từ nhỏ đã rất sợ đau nhưng do môi trường trưởng thành khiến y phải kiềm chế lại cơn đau, khiến y không dám thể hiện ra bên ngoài, lúc này không chịu được cơn đau nên y mới vô thức la khóc cự tuyệt, hoặc có thể do người trước mặt đem lại cho y cảm giác quá an toàn.

Còn chưa hết kinh hoảng đã thấy người kia rút con dao từ trong vỏ ra, Finn Wilson bị dọa sợ đến mức đổ mồ hôi hột, cơn đau ở cổ tay cũng bị y ném ra sau đầu, một loạt suy nghĩ thi nhau chạy trong đầu y: Đừng nói anh muốn cắt gân cổ tay tôi nhé?

May mắn là y nghĩ nhiều, người nào đó chỉ là tìm tạm một vật cứng để cố định cổ tay y lại, không cho nó di chuyển mạnh.

- Hết đau rồi đúng không, một lát nữa đến trấn tôi tìm đá lạnh chườm cho cậu. - Liam thả người ra để y ngồi lại chỗ cũ.

- ... - Finn Wilson ức mà không làm được gì, dù sao thì người ta cũng giúp mình, nếu y lại mắng người thì đúng là không phải phép lắm.

- Ánh nhìn gì đây? - Liam nhìn Finn Wilson ôm cổ tay bị trật của mình rúc vào một góc ai oán nhìn anh.

Liam bị y chọc cười muốn bò lại gần chọc người lại bị tiếng đánh xe bên ngoài cắt ngang, người đánh xe cho ngựa dừng lại rồi nói vào bên trong.

- Đến nơi rồi.

Finn Wilson mím môi rúc vào một góc tự kỉ thì thầm to nhỏ với chiếc bụng phẳng của mình, nghe thấy người đánh xe nói đã đến nơi thì vội chạy ra nhưng bị người đàn ông cản lại. Liam đen mặt chỉ có thể không cam lòng mà lùi về sau, bước ra ngoài xem xét tình hình trước.



Trấn Wilde được người đời gọi với cái tên hoa mỹ là "chốn cư ngụ của thần gió", quanh năm gió thổi lúc mạnh lúc nhẹ, tùy theo tháng mà sức gió thổi đến, đôi khi gió sẽ mạnh tới mức có thể thổi bay một người đàn ông bình thường, vị trí người dân sống chủ yếu là những ngọn núi thấp, nhờ địa hình hiểm trở núi non vây quanh tạo nên một tấm khiên vô cùng kiên cố, cũng vì vậy mà người dân nơi đây rất giỏi bắn cung và súng để phòng thủ ở tầm xa, nhưng chủ yếu vẫn giỏi bắn cung hơn.

Đó cũng là lý do vì sao trấn Wilde được mệnh danh là tường thành vững chắc bảo vệ thành Frost, vì địa hình xung quanh là núi cao hiểm trở muốn vào được thành Frost thì phải bước qua trấn Wilde - 'tấm khiến' giỏi phục kích, nếu kẻ địch không tìm hiểu kĩ các vị trí núi đá ở trấn Wilde thì họ đã nắm chắc 80% thua cuộc.

Trấn Wilde có hai cánh cửa một cánh nằm ở hướng Bắc là hướng Finn Wilson đi vào, và một cánh cửa nằm ở hướng Nam cũng là ranh giới giữa đế quốc Evans và Black Wood, trước cửa phía Nam có một bức tượng được làm bằng đá lớn do chính tay họa sĩ Ember điêu khắc, bức tượng là hình ảnh một chàng trai cưỡi trên con chiến mã uy vũ giương cao thanh kiếm chĩa về phía vị trí của đế quốc Black Wood, bức tượng điêu khắc rõ biểu cảm lúc bấy giờ khuôn mặt của anh, khiến người nhìn chỉ đứng xem thôi cũng có thể cảm nhận được sự cảnh cáo trong đó.

Lý do vì sao lại khắc bằng tượng đá thì đây là một câu chuyện không biết nên vui hay buồn, người dân trấn Wilde nói khi ấy đế vương Evans vừa đánh tan âm mưu của đế vương Lysander BlackWood thì ra hiệu cho binh về thành, trước khi đi dân chúng tỏ lòng thành kính với anh bằng cách xin được khắc một bức tượng bằng vàng ở ranh giới hai đế quốc để biểu thị quyền lực và biết ơn của họ, đế vương Evans không để tâm đến vấn đề này nên gật đầu bảo họ muốn như nào cũng được, chỉ là trước khi trở về cung điện anh để lại một câu.

Hiện tại đế quốc đang khó khăn không cần dùng vàng để làm tượng, ta từng thấy tảng đá lớn ở trước cửa trấn hướng Nam trùng hợp đủ điều kiện để điêu khắc, lên núi rất nguy hiểm cứ lấy nó mà khắc.

- Vâng!

Cũng vì chuyện này mà mọi người trong trấn Wilde từ già trẻ lớn bé đều rất tôn kính vị đế vương này, một lòng trung thành tận tụy hết mình, nếu đế quốc xảy ra chiến tranh bạo loạn ngôi vị đế vương bị lung lay người đầu tiên ra trận hẳn là trấn Wilde, họ có thể sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình vì để vương, lý do vì sao ư?

Vì thời điểm ngài lên ngôi đế quốc đang rơi vào tình trạng khó khăn, bức tượng được khắc chỉ là một tảng đá lớn nằm trên con đường mòn.

Vì giây phút khắc tượng, ngài không chọn tảng đá sạch sẽ nằm trên núi cao thể hiện uy quyền của mình, mà chỉ chọn một tảng đá bám bụi bẩn trước cửa trấn, lo dân gặp nguy hiểm khi di chuyển đá lớn từ trên núi cao.

Vì khoảnh khắc ngài ấy cầm binh ra trận với cơ thể đầy vết thương vẫn giương cao thanh kiếm dành lại lãnh thổ, bảo vệ mạng người dân trấn Wilde.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.