Vào đến đại sảnh của vương phủ, nàng thấy khá nhiều hạ nhân tập trung ở đó. Nàng hỏi ra mới biết những người này họ cũng là người mới đến ngày hôm nay. Sau khi nghe quản gia đọc những quy định trong phủ nàng cũng gật gù hiểu được phần nào.
Quy định của vương phủ nghiêm ngặt, nàng phải cố học thuộc để sau này còn có thể sinh tồn trong phủ vương gia. Nàng nhớ được mười quy tắc trong vương phủ nhưng nhớ nhất lại chính là điều thứ mười. Đó chính là không được tự ý trốn ra ngoài vương phủ, nếu bị phát hiện sẽ phạt theo hình phạt ngũ mã phanh thây. Nàng toát mồ hôi hột, nghe thôi đã thấy tim đập chân run rồi. Mà nàng còn nghe đồn Tam vương gia tính tình độc đoán, khó ở, khó gần. Nàng dặn lòng sẽ chú ý đến hành vi của mình để tránh gây hoạ cho bản thân. Nàng cũng muốn xem hình dáng của tên vương gia này như nào mà tính tình khó ưa như vậy. Đang miên man suy nghĩ thì tiếng nói lạnh lùng của một nam nhân vang lên:
" Tất cả mọi người đã nghe rõ quy định trong phủ chưa? Nếu còn thắc mắc điều gì cứ hỏi, nếu ai cảm thấy không làm được thì có thể ra về."
Nàng ngẩng lên nhìn người đàn ông trước mặt. Hắn khoác trên người bộ y phục màu đen, mũi cao môi mỏng, làn da màu đồng đầy nam tính, nhìn hắn nàng nghĩ ngay đến cụ Nguyễn Du khi miêu tả Từ Hải:
"Râu hùm, hàm én mày ngài
Vai năm tấc rộng thân mười thước cao."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xin-tu-trong/2916926/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.