Đến trước của thư phòng của hắn, nàng hít một hơi thật sâu để xốc lại tinh thần. Thôi thì đã đến nước này rồi lành làm gáo, vỡ làm muôi. Coi như nàng gặp vận đen vậy.
Lão quản gia khẽ gõ cửa, rồi bẩm báo:
" Thưa vương gia người đã tới rồi!"
Bên trong truyền ra tiếng nói:
" Cho hắn vào đây, còn ngươi lui đi làm việc của mình đi!"
" Vâng thưa vương gia!"
Lão quản gia trả lời rồi lặng lẽ rời đi, còn nàng lò dò, rón rén bước vào thư phòng hắn. Hắn đang ngồi ghi chép tấu chương, nàng vội vàng hành lễ:
" Dạ vương gia cho gọi tiểu nhân."
" Đúng vậy! Ngươi có biết vì sao bổn vương gọi ngươi vào đây không?"
Hắn vẫn giữ dáng vẻ bận rộn đó rồi hỏi nàng. Nàng lấy tay lau mồ hôi trên trán lắp bắp nói với hắn:
" Dạ tiểu nhân ngu si nên không biết, mong vương gia chỉ bảo."
Lúc này hắn mới dừng bút ngẩng mặt lên nhìn nàng, hắn phe phẩy chiếc quạt trong tay rồi nói:
" Chuyện kia bổn vương sẽ không truy cứu nữa. Từ giờ ngươi phải lấy công chuộc tội. Nếu biểu hiện tốt bổn vương sẽ xem xét cho ngươi ở lại đây."
" Dạ vâng! Tiểu nhân sẽ chăm chỉ làm việc để chuộc tội với vương gia."
" Ngươi nói biết thơ ca đúng không? Ta muốn cùng ngươi đàm đạo về thơ ca . Ngươi thấy sao?"
Hắn nhìn nàng dò hỏi, nàng nuốt nước bọt lí nhí nói:
" Dạ tiểu nhân luôn sẵn lòng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xin-tu-trong/2916924/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.