Lâm Duệ Phong gỡ tay nàng ra nhìn thì thấy năm ngón tay in trên mặt, hắn khẽ thở dài rồi an ủi nàng:
“Thiệt thòi cho ngươi rồi, lần sau ăn nói nên để ý một chút!”
“Úi xời cái này đã nhằm nhò gì, tiểu nhân mình đồng da sắt, dăm ba cái tát này chỉ như muỗi đốt inox thôi!”
Nàng xua tay rồi đảo mắt qua gian hàng đồ ăn. Lâm Duệ Dương bèn tiếp lời:
“Khẩu khí lớn đấy! Biết thế lúc nãy bổn vương không nên ngăn nàng ta lại để nàng ta vả ngươi liên hoàn cước cho ngươi hết nói!”
“Thế bát vương gia chưa biết rồi tiểu nhân cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất là bốc phét. Mà nhắc tiểu nhân mới nhớ, tiểu nhân không thể thẩm nổi gu thẩm mĩ của Tam vương gia. Cớ sao nữ nhân bao nhiêu người xinh đẹp thì không thích lại đi thích nàng ta vậy?”
Nàng còn chưa nói hết lời thì đã bị Bát vương gia Lâm Duệ Dương bịt miệng lại. Hắn ghé sát tai nàng nói:
“Coi chừng cái miệng của ngươi, người tình trong mộng của Tam huynh đó. Cấm ngươi được chê bai.”
Nàng đưa hai tay lên bịt miệng lại đầu liên tục lắc như ra ám hiệu với Lâm Duệ Dương là nàng đã hiểu. Cả ba cùng tản bộ nói chuyện. Lát sau nàng không nghe thấy tiếng Lâm Duệ Dương đâu nữa thì mới ngoái lại nhìn. Từ xa nàng đã nhìn thấy bóng dáng tuấn tú của Lâm Duệ Dương đang nói cười với một vị cô nương khác. Nàng nhăn mặt lắc đầu rồi nói với Lâm Duệ Phong:
“Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xin-tu-trong/2916888/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.