“Người kia có phải là ấy… ấy của Tam vương gia đúng không ạ?”
Lâm Duệ Dương cũng ghé sát tai nàng nói:
“Đúng rồi nàng ta là Mộc Nhan người tình trong mộng của Tam Huynh, sắp tới sẽ thành thân với Nhị vương gia và trở thành Nhị vương phi.”
Nàng nghe xong thì gật gù hiểu được, nàng cẩn thận đánh giá ả ta một lượt rồi lôi Lâm Duệ Dương ra phía xa nói tiếp:
“Người có thấy ánh mắt si tình của Tam vương gia không? Người đời nói đúng thật, vẻ đẹp của người phụ nữ không nằm trên gò má, mà nằm trong ánh mắt của kẻ si tình! Không phải chê đâu nhưng tiểu nhân thấy vị tiểu thư kia tướng mạo không có chút vượng phu nào! Tiểu nhân không thể thẩm nổi cái nhan sắc kia. Công nhận gu của vương gia nhà tiểu nhân mặn thật.”
“Thì là người cứu Tam huynh khỏi đám cháy năm đó, nên huynh ấy mê đắm là đúng rồi! Chuyện bình thường thôi có gì mà ngươi ngạc nhiên vậy.”
Hắn nhẹ nhàng nhặt viên đất ném xuống dòng sông rồi bâng quơ trả lời nàng. Lúc này nàng mới nhớ đến lời nói của Lâm Duệ Dương lúc đó.
“Mà khoan vương gia nói vị tiểu thư kia tên gì cơ ạ?”
“Mộc Nhan! Đại tiểu thư của phủ Thừa tướng!”
Hắn trả lời nàng rồi tiếp tục ném, nàng nghe cái tên này quen quen, đến khi nhớ ra thì nàng mới giật mình thầm nghĩ: “Mộc Nhan chính là cô ta, người mà thuê người đuổi giết mình. Hay lắm lại có trò vui để xem rồi!”
Nàng đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xin-tu-trong/2916889/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.