DạNguyệt Sắc tựa chân vào cửa, nhìn Nguyệt Vô Thương tao nhã mặc quần áo, nụ cườicùng ánh mắt dịu dàng thủy chung không rời khỏi Dạ Nguyệt Sắc, sau đó chậm rãiđi tới cạnh nàng.
DạNguyệt Sắc vội vàng xoay người mở cửa phòng, thấy Nguyệt Vô Thương không ngăncản liền bước nhanh ra ngoài. Dạ Nguyệt Sắc đi ở phía trước, Nguyệt Vô Thươngung dung tiêu sái theo sau.
Bóngđêm mịt mờ, một trận gió lạnh lướt qua, thổi tung mãi tóc xõa trên vai DạNguyệt Sắc, gió lạnh theo cổ áo thổi vào. Thời tiết lập tức chuyển lạnh, DạNguyệt Sắc đưa tay ôm lấy hai cánh tay, nhìn tường rào trước mắt, thấy việctrèo tường này quá khó, đang định quay trở về. Mới vừa xoay người lại, liền thấyNguyệt Vô Thương ở trước mặt nàng, mà trong tiểu viện đột nhiên xuấthiện hai người quỳ gối trước mặt bọn họ, chính là Bắc Đường cùng NamUyên.
NguyệtVô Thương nhìn lướt qua hai người, chỉ thấy trên ngực áo Nam Uyên lộ ra một vệtđỏ tươi, còn Bắc Đường mang vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn hai người quỳ trước mặt,Nguyệt Vô Thương trong lòng cũng hiểu vài phần, nụ cười trong mắt dần dần thulại, khẽ cau mày.
Hắnquay đầu lại nói với Dạ Nguyệt Sắc: "Sắc Sắc, bên ngoài rấtlạnh, đi vào nghỉ ngơi trước."
DạNguyệt Sắc nhìn Nam Uyên cùng Bắc Đường một chút, lại nhìn Nguyệt Vô Thươngđang cười với nàng, biết nhất định là xảy ra chuyện gì, do dự một chút rồiquyết định đi về trước. Nàng biết, dù là trời sập hắn cũng sẽ bảo vệ nàng, nếuhắn không muốn cho nàng biết thì nàng ở lại đây cũng là không có ích gì, nhưngmà trong lòng nàng vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617627/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.