Mànđêm đen nhánh đầy thần bí, trong bóng đêm thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng phát từmấy ngọn đèn dầu, nhìn thật giống ánh mắt xanh biếc của dã thú đang ẩn nấp đâuđó ở chung quanh.
Trongbóng đêm, Tây Tử tung người lên rồi rơi xuống tảng đá lớn ở phía trước Đào HoaLâu.
NguyệtVô Thương đang chắp tay đứng ở bên trong. Tây Tử đến gần Nguyệt Vô Thương, lấyhộp gấm đang giấu trong người ra rồi cùng Nguyệt Vô Thương liếc mắt nhìn nhau.
NguyệtVô Thương dẫn đầu đi đến phòng Dạ Nguyệt Sắc, Tây Tử đi ở phía sau.
“Ngươixác định làm như vậy sẽ có thể giải cổ độc?” Nguyệt Vô Thương khẽ cau mày nhìnlướt qua Tây Tử, hắn không phải hoài nghi năng lực của nàng ta,chẳng qua hắn không muốn mạo hiểm đem sự an toàn của Dạ Nguyệt Sắc ra đánhcuộc.
TâyTử hướng Nguyệt Vô Thương nói, “Chủ tử nhìn ngực trái của phu nhân xem có phảicó một khối thịt hơi nhô ra, hơn nữa còn đang ngọ ngậy.” Tây Tử cau mày, nếunhư không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì sau khi bị đưa vào cơ thể, cổ độc sẽ nởra từ trong trứng và đến sống ở chỗ đang nhô ra trên cơ thể.
NguyệtVô Thương đến gần bên giường Dạ Nguyệt Sắc, cau mày vén vạt áo của Dạ NguyệtSắc lên, chỉ thấy nơi ngực trái của nàng thật sự có một khối thịt nhô ra, tựahồ còn khẽ ngọ ngậy.
“Phảilàm sao mới có thể lấy cổ trùng ra?” Nguyệt Vô Thương nhẹ nhàng khẽ vuốt gươngmặt Dạ Nguyệt Sắc, hỏi Tây Tử. Nhìn chằm chằm vào mặt Dạ Nguyệt Sắc, nhớ lạilúc đó nàng say men rượu đã gọi hắn là lão nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617625/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.