Phong Thiên Tước chợt nhớ đến đêm động phòng đó, trong mắt nàng tràn ngập dáng vẻ chập trùng hưởng ứng.
Khi đó hắn cảm thấy vô cùng ghét bỏ, bây giờ nghĩ lại, lại cảm thấy trong lòng như bị mèo cào.
Lần đầu của Tô Tử Nguyệt đến cùng là cho hắn.
Nghĩ đến chuyện này, Phong Thiên Tước cảm thấy những cái gì đã đi qua, cũng không phải là không thể tha thứ.
"Vương phi rất muốn bản vương sao?" - Ma xui quỷ khiến Phong Thiên Tước cúi đầu bên tai Tô Tử Nguyệt thì thầm.
Tô Tử Nguyệt bị dọa muốn chết, bị ngã một cái vào ngực hắn, hắn liền nghĩ nhiều như vậy? Còn hỏi nàng có phải là muốn hắn? Muốn tổ tông nhà hắn thì có.
Cái loại tàn khốc tuyệt tình còn bị bệnh tâm thần phạm nóng nảy, ai thèm.
Tô Tử Nguyệt trốn tránh: "Vương gia, xin đừng mang thiếp ra nói đùa."
Phong Thiên Tước muốn nói cái gì, xe ngựa lại ngừng lại, Khúc Nam bên ngoài ho một tiếng.
Phong Thiên Tước trong lòng nổi nóng, mặt đen như đít nồi buông Tô Tử Nguyệt ra.
Hai người một trước một sau đi xuống xe.
"Vậy thần thiếp về Phù Hương Viện trước." - Tô Tử Nguyệt co giò bỏ chạy.
Phong Thiên Tước nhìn chằm chằm bóng lưng Tô Tử Nguyệt, bờ môi mím lại thật chặt.
Khúc Nam tiến lên một bước: "Vương gia? Ngài trở về phòng nghỉ ngơi hay là đi thư phòng?"
"Ngươi hôm nay làm sao lại nói nhiều như vậy?" - Phong Thiên Tước mạnh mẽ trừng mắt nhìn Khúc Nam, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3729370/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.