Tô Tử Nguyệt dùng những con đỉa nhỏ đặt lên đùi lão Lưu, bởi vì là lần đầu, muốn xem hắn có thể chịu đựng đến đâu, Tô Tử Nguyệt chỉ thả năm con. Muốn tốt nhất, tối thiểu nên thả mười còn trở lên, đồng thời một ngày thả hai lần.
Vừa đặt lên, lão Lưu đã cảm thấy chân đau đến co lại.
Hắn nhịn xuống cảm giác sợ hãi mấy con đỉa, khóc lóc hỏi Tô Tử Nguyệt: "Đại phu, cái này... thật không có vấn đề gì sao? Ta sao cảm giác chân càng đau hơn?"
Tô Tử Nguyệt bất đắc dĩ: "Đại ca, ngươi bình thường không phải cảm thấy chân lúc nào cũng đau sao? Lúc này vừa mới bắt đầu, ngươi đừng có sợ hãi mà lung lay lòng. Trên bàn còn bánh ngon, ăn thêm mấy cái sẽ không còn cảm thấy đau."
Lão Lưu nghe vậy lại ăn bánh ngọt, quả thật cảm giác tốt hơn nhiều.
Cứ như vậy qua một nén hương, Tô Tử Nguyệt dùng nước muối tách mấy con đỉa ra khỏi lão Lưu. Dùng đỉa hút máu đông là tốt nhất ở thời đại không có thiết bị y tế này.
Lấy sạch đỉa đi, Tô Tử Nguyệt hỏi lão Lưu: "Thế nào, ngươi có cảm thấy dễ chịu hơn không?"
Lão Lưu bỏ cái bánh xuống, giật giật cái chân, nhíu mày một cái, Tô Tử Nguyệt còn tưởng không có hiệu quả, không ngờ hắn hô một tiếng nhe răng cười: "Thật đúng là không quá đau? Cảm giác trướng đau cũng không còn quá rõ ràng."
"Tiểu nha đầu, ngươi đúng là thần."
Trước đó hắn đã uống thuốc của Bạch lão đại phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3729369/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.